Sau khi quay về khách sạn, dưới ánh mắt của toàn bộ nhân viên, Đồng Kỳ dẫn theo trợ lý đến khách sạn trung tâm. Đỗ xe xong, Trì Biên Khoan từ trong đi ra, vừa nhìn thấy cô, sắc mặt có chút tiếc thương, sau đó liền đi đến trước mặt cô: “Ai có thể ngờ được như vậy, Đồng Kỳ, lần này e là cô chỉ có thể rời xa thành phố S thôi. Nói cho cùng, thì một núi không thể có hai hổ.“
Đồng Kỳ nói: “Chưa đến cuối cùng đừng vội kết luận.“
Trì Biên Khoan gật đầu: “Nhưng tôi vẫn phải nhắc nhở cô, việc lần này không thể không liên quan đến Hà Lương Nguyệt.”
Đồng Kỳ đáp: “Cám ơn lời nhắc nhở của anh.“
Mặc kệ người đi qua, cô dẫn theo trợ lý đi vào, trợ lý khẩn trương nên không ngừng nắm tay: “Thư đã gửi đi hết, có thể còn đường xoay chuyển không đây? Chị Đồng, lần này chị đi có phải là sẽ có người đến kế nhiệm không? Em không muốn làm cùng với người khác đâu.“
Đồng Kỳ xách túi, ngẩng đầu ưỡn ngực, sắc mặc lạnh nhạt.
Ngay cả khi trong lòng cô đang tràn ngập sự tức giận, cô vẫn có thể mặt không đổi sắc, nói với trợ lý: “Đi họp thôi, việc sau này thì sau này rồi nói.“
Trợ lý lo lắng, run rẩy, cầm văn kiện đã chuẩn bị kỹ càng.
Lên lầu, Phó tổng đang đợi Đồng Kỳ trong văn phòng, một mình gặp cô.
Con người Triệu Tòng Lộ này, lúc Đồng Kỳ vừa vào Danh Đô làm người phụ trách đã gặp qua, cả người toàn mỡ, mấy chuyện phong lưu thì không dám nói nhưng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/khong-biet-sao-yeu-em/1006975/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.