Ở thôn này, nhà hàng kiểu này chỉ có một cái, người già ăn cơm tương đối sớm, cho nên từ sớm Tiêu Ngọc Mai có nói cha mẹ đối phương còn có đối tượng xem mắt đã đợi ở bên trong rồi, chuẩn bị một chút đừng để người ta đợi lâu.
Người nhà Đồng Kỳ đã xuất hiện ở cửa nhà hàng từ rất sớm.
Bậc thềm của nhà hàng được thiết kế rất nhân văn, xe lăn của ông nội có thể trực tiếp đẩy lên, lúc Đồng Kỳ nghiêng đầu vừa tán gẫu vừa nói chuyện với ông liền nhìn thấy một chiếc Jeep Wrangler đậu trong bãi đậu xe rất nhỏ bên cạnh.
Đồng Kỳ nghe thấy bác gái cả kêu lên kinh ngạc.
Xoay đầu nhìn một cái, cả người bất động.
Liêu Thành Xuyên mặc áo sơ mi trắng quần dài đen, đứng cạnh cửa xe, sắc mặt lạnh nhạt gọi: “ Đồng Kỳ. “
Một tiếng Đồng Kỳ này làm cô lấy lại tinh thần.
Cô ngập ngừng mới hỏi: “ Anh … … sao lại đến đây? “
Đôi mắt Liêu Thành Xuyên nhíu lại, khóe môi khẽ nhếch, mang theo vài phần châm chọc: “ Em nói đi? “
Đồng Kỳ: “ … … “
Tiêu Ngọc Mai lập tức tiến lên hỏi Đồng Kỳ: “ Đây là? “
Liêu Thành Xuyên sải bước lớn đi qua, bắt tay với Đồng Khải Lập: “ Chào chú. “
Đồng Khải Lập chậm mất nửa nhịp, nhưng rất nhanh đã bắt tay lại, nói: “ Xin chào. “
Liêu Thành Xuyên nói: “ Con là bạn trai của Đồng Kỳ, tên Liêu Thành Xuyên. Con từ thành phố S đuổi đến đây, nghe nói cô ấy muốn đi xem mắt, con sốt
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/khong-biet-sao-yeu-em/1007007/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.