Trận đấu bắt đầu, hai vị đại sư đầu tiên vào sân. Hai người đã từng tôi giết anh anh giết tôi trên bàn đấu, loại sát khí này từng khiến fan của hai người cho rằng bọn họ là thiên địch, khiến cho fan hai bên một mất một còn, nhưng trên thưc tế, hai người sau khi xuống khỏi bàn đấu lại là bạn tốt của nhau. Còn có một vị lão sư xuất hiện, chẳng qua là đã ký hợp đồng với hai câu lạc bộ có thực lực tương đương.
Chẳng còn cách nào khác, chỉ đành chém giết nhau ngoài mặt, sau đó lại lén lút bồi đắp giao tình trở lại.
Cũng bởi vì điều này cho nên có một bậc thầy sau khi gia nhập câu lạc bộ, khổ luyện xoay chuyển chiêu thức của mình, làm cho cách chơi của bản thân trở nên kỳ lạ, trước mang theo một chút sức lực, sau đó lại mang theo một chút cách thức tự do; như vậy cho đến khi trên sàn đấu sau này cũng coi như có chút danh tiếng.
Đã từng có một kịch bản lưu truyền về hai người họ, sau khi xuất đạo, một người tu tiên, một người tu ma.
Diện mạo của hai người họ cũng tương tự như vậy, một người phong độ nhẹ nhàng, một người tà khí vây quanh, biến bàn đấu thành nơi có phong cảnh bùng nổ.
Mà người Đồng Kỳ thích, chính là vị tà khí vây quanh kia.
Chiêu thức của anh ta, Đồng Kỳ đã từng bắt chước theo nhưng không giống được.
Liêu Thành Xuyên nghiêng đầu, dựa sát vào tai Đồng Kỳ nói: “ Cách đánh của em là học theo Tang Dương. “
Đồng Kỳ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/khong-biet-sao-yeu-em/1007020/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.