🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Nhà họ Đàm sống trong một khu biệt thự ở phía nam Ninh Thành, tuy nói là biệt thự lớn độc lập kiểu châu Âu, nhưng vẫn có hàng xóm ở cách nhau mấy trăm mét.

Nhà Chu Thiên Lỗi cũng ở trong khu biệt thự này, vốn dĩ anh ta còn đang thảo luận với ba mẹ mình xem nhà họ Đàm có drama gì không, vậy mà không ngờ lại có thật.

Chu Thiên Lỗi đang cầm miếng dưa hấu, nhìn thấy xe cảnh sát qua cửa sổ, còi xe cảnh sát vang lên trong đêm tối mờ mịt.

Ngoài xe cảnh sát ra thì còn có xe cứu thương 120.

Chu Thiên Lỗi chần chờ nói: "Hình như là đi về hướng nhà họ Đàm?" Chu Thiên Lỗi vội vàng chạy tới hiện trường để xem náo nhiệt.

Lúc này, đèn đuốc biệt thự nhà họ Đàm sáng trưng, ngoài sân chật kín người, toàn thân Đàm Kính Nghiệp đều là máu, trên bụng còn đang cắm một con dao, anh ta đang nằm ở trên cáng để được đưa lên xe cứu thương.

Trần Lệ thì đang co rụt người lại, đôi mắt vô hồn nhưng lại tràn đầy sợ hãi. Lúc này, tóc cô ta rối tung, quần áo dơ dáy bẩn thỉu, đâu còn có chút khí chất quý bà hào môn nào?

Trần Lệ còn không ngừng nói: "Đừng trách mẹ, không phải mẹ sai... Ha ha, cùng nhau chơi trò chơi..."

Ánh mắt Trần Lệ bỗng chốc trở nên hung ác: "Cút, mày không phải con trai tao, con trai tao mới là quan trọng nhất!"

Chu Thiên Lỗi cầm dưa hấu ăn dở, kinh hãi nhìn chằm chằm cảnh tượng trước mắt.

Đây, đây là bị điên rồi sao?

Người bình thường đâu có ai nói như vậy?

Chu Thiên Lỗi ném miếng dưa đi, chạy tới bên cạnh Đàm Nguyệt Nhi, nhìn cô con gái lớn nhà họ Đàm đang sợ hãi, hỏi: "Ba mẹ em bị làm sao vậy?"

Đàm Nguyệt Nhi đang được cảnh sát bảo vệ, vẻ mặt cô ấy có chút hoảng sợ, không ngừng lắc đầu: "Tôi không biết, vừa rồi tôi nghe thấy có tiếng ồn ào ở phòng ngủ của ba mẹ nên đi xem, nhưng họ khóa cửa phòng rồi nên không mở ra được, sau đó thì tôi nghe thấy có tiếng thét chói tai."

Quản gia ở một bên nói tiếp: "Đại tiểu thư bảo tôi và mấy bảo vệ cùng nhau hợp lực phá cửa, phát hiện... phát hiện phu nhân té xỉu trên mặt đất, còn tiên sinh thì tự đ.â.m mình mấy nhát!"

Điều này thật sự rất khó hiểu.

Hôm nay cả nhà còn đang vui vẻ tổ chức bữa tiệc đầy tháng long trọng, sau đó lại bỗng nhiên chơi tự sát, bọn họ bị điên à?

Hình như Đàm Nguyệt Nhi bỗng nhiên nhớ tới điều gì, lập tức nói: "Chú cảnh sát, cháu nhớ ra là phòng ba mẹ cháu có camera."

Nhưng sau đó vẻ mặt Đàm Nguyệt Nhi lại hiện lên vẻ khó xử, thật ra là do Trần Lệ muốn tự mình chăm con trai bảo bối, lo lắng con trai xảy ra việc gì nên mới cố ý lắp đặt camera trong phòng.

Chỉ là Trần Lệ vẫn không thể chịu đựng được sự vất vả khi tự mình chăm con nên cuối cùng đã thuê một bảo mẫu.

Cảnh sát nghiêm túc gật đầu, cử người đi lây camera giám sát.

Chu Thiên Lỗi hóng được một drama lớn, anh ta tuân theo nguyên tắc có drama là phải chia sẻ, lập tức truyền tin này cho nhóm hóng drama.

Nhóm hóng drama ngay lập tức trở nên sôi nổi.

[Tê Nhược Nhược: !!!! Ôi mẹ ơi, xảy ra tình huống gì vậy? Xe cảnh sát xe cứu thương đều đến rồi. ]

[Lý Thành Chí: Để tôi phân tích một chút, [heo những gì Triệu Dương nói trong bữa tiệc, tôi nghi ngờ là Đàm tổng đã bị cắm sừng, chẳng phải Đàm tổng là kiểu người hay đa nghi sao? Không lẽ là sau khi kết thúc bữa tiệc thì hai vợ chồng họ cãi nhau, sau đó đ.â.m nhau? ]

[Chu Thiên Lỗi: Phân tích có lý. ]

[Tôn Xương Minh: Phân tích có lý+1]

Phía sau còn có người hóng drama nhắn "+10086", "+ số chứng minh thư".

[Triệu Dương: ..."]

 

Triệu Dương đột nhiên xuất hiện lại khiến người trong nhóm càng sôi nổi hơn, vô số người thi nhau tag cậu ấy để hỏi nguyên do.

Triệu Dương nhìn chằm chằm tin tức trong nhóm, đầu óc rối bời.

Sáng nay nhà họ Đàm còn đắc ý tổ chức tiệc đầy tháng, đến tối thì lại đột nhiên xảy ra chuyện, hơn nữa hình như Đàm Kính Nghiệp còn tự đ.â.m rất nhiều d.a.o vào người mình để tự sát, Trần Lệ thì trông có vẻ điên điên khùng giống như một người điên.

Tất cả những việc này chỉ xảy ra trong một ngày.

Triệu Dương nghĩ tới Phó Vãn, món quà mà nhà cậu ấy chuẩn bị kỹ lưỡng bỗng nhiên biến thành quỷ thai, chuyện này tuyệt đối có liên quan đến Phó Vãn.

Vị Phó đại sư kia đang sống nhàn nhã trong khu phố cổ đỗ nát, mà nhà họ Đàm lại đang gặp phải khó khăn nước sôi lửa bỏng!

Đây đâu phải là một đại sư chỉ biết chút ít nữa chứ.

Triệu Dương không trả lời tin nhắn của người trong nhóm, cậu ấy ngồi trên ghế nghỉ bên ngoài bệnh viện, lấy điện thoại di động ra và bấm vào wechat của Phó Vãn.

Vẫn là cái tên "Là Vãn Vãn đây" đáng yêu và avatar hoạt hình đáng yêu kia.

Tâm trạng Triệu Dương vô cùng rối bời, nhìn khung trò chuyện mà không biết nên gửi tin nhắn gì cho Phó Vãn, đành phải vào xem Moments của Phó Vãn.

Cậu ấy vừa mới bấm vào thì nhóm hóng drama đã hiện lên thông báo tin nhắn, góc trên màn hình điện thoại di động hiện lên tin nhắn của nhóm.

[Phó Hiên: Triệu Dương, rốt cuộc là xảy ra chuyện gì vậy?] Sau khi ID tên Phó Hiên này xuất hiện thì nhóm chat lại càng náo nhiệt hơn.

[Chu Thiên Lỗi: Phó Hiên, tôi nghe nói cả nhà cậu đều đến Phật Quốc ở Đông Nam Á để du lịch, cách xa như vậy mà vẫn còn hóng drama? Bao giờ về vậy?]

[Phó Hiên: Còn chưa biết được, mùa hè ở bên này nóng muốn chết. Tôi muốn trở về, nhưng bố mẹ tôi lại không đồng ý, họ nói trong nhà không sạch sẽ.]

Phó Hiên...

Phó Vãn...

Tim Triệu Dương đột nhiên đập loạn xạ, cậu ấy nhìn chằm chằm vào Moments của Phó Vãn.

Trang bìa Moments của cô là lớp học chất đầy sách giáo khoa, trên bảng đen treo biểu ngữ khích lệ lớp 12 – "Chỉ cần học không chết, thì hãy học đến chết!"

Sau khi trải qua chỉnh sửa thì bức ảnh trông rất có bầu không khí học tập.

Triệu Dương nhanh chóng lướt xem Moments của Phó Vãn, lần đăng cũ nhất là sáu năm trước.

Có bài viết là khi ở chung với người nhà, cũng có bài viết vui vẻ khoe thành tích thi đại học của mình và nói muốn đăng kí vào đại học Ninh Thành, mỗi một bài viết đều khiến Triệu Dương cảm giác rằng cô chính là một cô gái trẻ trung xinh đẹp.

Thậm chí Triệu Dương còn cảm thấy Phó Vãn không phải là cô gái trẻ trung xinh đẹp trong những bài viết trên Moments. Triệu Dương không thể tưởng tượng nổi lẩm bẩm nói: "Phó Vãn... Cô ấy là Phó Vãn!"

Phó Vãn là ai?

Cuối cùng Triệu Dương cũng nhớ ra.

Phó Vãn, tiểu thư nhà họ Phó.

Nghiêm túc mà nói, Triệu Dương cũng coi như là đàn em khóa dưới của Phó Vãn, chỉ là năm đó khi Phó Vãn vừa mới tốt nghiệp cấp ba thì Triệu Dương vừa mới học lớp 10.

Tuy nhiên, dù mới vào trường thì Triệu Dương cũng đã nghe đến tên Phó Vãn, cô gần như được toàn trường công nhận là hoa khôi của trường.

Thật ra nhà họ Phó cũng không được coi là hào môn, ba mẹ Phó Vãn xuất thân từ nông thôn sau đó dựng nghiệp bằng hai bàn tay trắng, lúc còn trẻ thì đi theo học nấu ăn với đầu bếp, sau đó nắm bắt cơ hội mua lại Phúc Mãn Lâu, dựa vào tay nghề nấu ăn ngon để chen chân vào vòng thượng lưu của Ninh Thành.

Sau đó thì Phó Vãn đã được hai vợ chồng họ đưa vào trường học tốt nhất ở Ninh Thành để học, đó cũng chính là lúc Phó Vãn gặp Thẩm Tử Khiên.

 
Chương trước
Chương sau
Trang web đọc truyện online hàng đầu Việt Nam, cung cấp kho truyện phong phú với các thể loại như tiên hiệp, kiếm hiệp, ngôn tình, truyện teen và truyện đô thị. Tất cả các tác phẩm đều được chọn lọc kỹ lưỡng bởi các tác giả và dịch giả uy tín, mang đến trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời nhất cho bạn!
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.