:
Bước ra khỏi xe là một cậu thanh niên trẻ, dáng người gầy, thấp hơn Trình Dã một chút, cậu thanh niên để tóc xoăn trông rất ngầu. Cuối xuân, thời tiết ở thủ đô còn hơi lạnh nên cậu ta mặc áo hoodie mỏng màu đen.
Trình Dã nhìn thấy cậu thanh niên trước mặt vẫn còn ngơ ngác, dường như cậu ta không hiểu chuyện gì xảy ra, anh nói: "Cậu tông vào xe của tôi."
"Xin lỗi, xin lỗi!" Cậu thanh niên vội vàng xin lỗi, như thể vừa bừng tỉnh khỏi giấc mộng.
Trình Dã nhìn về phía sau xe của mình, không sao cả, va chạm cũng không quá nghiêm trọng, sửa cũng dễ, tiệm sửa xe gần nhất cách đây không xa, anh chỉ cần ghé qua để sửa là được.
Cậu thanh niên tông vào xe Trình Dã có thái độ rất tốt, liên tục nói xin lỗi, trông cậu ta rất lo lắng.
"Không phải chuyện gì to tát đâu, đừng căng thẳng như vậy." Trình Dã an ủi cậu ta, sau đó nhắc nhở: "Cậu có thể gọi điện cho công ty bảo hiểm."
"Đây không phải xe của em." Cậu thanh niên hơi bối rối, sau đó thất vọng nói: "Sửa xe tốn bao nhiêu tiền ạ? Em sẽ trả cho anh."
Thấy cậu ta không biết cách xử lý thế nào khi xảy ra tai nạn giao thông, Trình Dã chỉ nói: "Hay là cậu không gọi điện cho chủ xe đi, nhờ anh ta nói chuyện với công ty bảo hiểm."
"Vâng."
Sau đó, cậu thanh niên đứng bên đường khổ sở gọi điện cho ai đó, Trình Dã nghĩ rằng cậu ta còn khá trẻ, có lẽ là đang học đại học và chỉ mới lấy
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/khong-cam-xuc/457274/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.