:
Diêu Giai mỉm cười nói: "Em có thể hỏi anh một câu được không?"
Trình Dã lạnh lùng nói: "Đừng hỏi anh về chuyện tình cảm, nếu mà hỏi thì chỉ có chia tay thôi."
"..." Diêu Giai im lặng một lúc: "Ai thèm nói chuyện tình cảm? Em chỉ quan tâm đ ến tiền thôi."
"Em muốn hỏi gì?"
"Anh độc thân à?"
Trình Dã khó hiểu, đây không phải là vấn đề tình cảm sao?
"Đúng vậy."
Anh nói: "Em muốn giới thiệu bạn trai cho anh à?"
Bì Đản lăn trên cỏ, đôi chân ngắn ngủn chạy tới chỗ Trình Dã, Trình Dã cúi xuống ôm nó vào lòng.
"Biến đi, bản thân em cũng chưa có bạn trai đây." Diêu Giai đưa tay vuốt v e Bì Đản, sau đó vô cùng hứng thú hỏi: "Em có thể hỏi anh một câu nữa được không?"
"Em đang hỏi mười vạn câu hỏi vì sao đấy à." Trình Dã bất lực nói.
"Nói thật thì tại sao anh lại đến Phong Hành?" Cô lắc lắc chân, ghế treo cũng lắc lư theo.
Tại sao? Vì muốn kiếm tiền đó, Trình Dã cho rằng câu hỏi của cô thật vớ vẩn.
Thực tế thì anh có nhiều sự lựa chọn khác, nhưng anh lại loại bỏ tất cả, trong tiềm thức chỉ nghĩ rằng mình phải đến làm việc cho Phong Hành: "Muốn đến thì đến thôi, đâu ra lắm lý do vậy." Anh đáp.
"Anh chợp mắt một lát đây." Anh lại nói.
(truyện chỉ được đăng tại w@ttp@d: BBTiu4, những nơi khác đều là re-up!)
Diêu Giai không nói nữa, không gian lại trở nên im lặng, đến khi hoàng hôn bắt đầu buông xuống, Trình Dã mới từ từ mở mắt.
Diêu Giai lười
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/khong-cam-xuc/457275/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.