:
"Cái tên này nghe rất hay."
Tùy Tâm Ý ngẩng đầu nhìn Trình Dã một cái, sau đó cúi đầu nói: "Cảm ơn."
Đã gần đến giờ tan học, Trình Dã thấy có rất ít học viên chăm chú lắng nghe nên anh đành để bọn trẻ tự trao đổi với nhau cho thoải mái.
Tùy Tâm Ý lật sổ tay sang trang mới rồi bắt đầu vẽ tranh. Hình dáng của bức tranh rất lạ cũng như mang phong cách khá trừu tượng, nhưng Trình Dã chợt nhận thấy cách vẽ này khá giống với mình hồi trước, anh hỏi: "Em vẽ cá phải không?"
"Vâng."
Trình Dã nhìn vật thể màu xanh hình bầu dục một lúc, sau đó nói: "Đây là cá voi."
Tùy Tâm Ý ngừng bút, cô bé nhìn Trình Dã rồi nghiêm túc nói: "Vâng, nó tên là Tiểu Lam."
Khi đồng hồ trên tường điểm sáu giờ, lớp học kết thúc. Tùy Tâm Ý từ từ thu dọn đồ đạc, cô bé đóng cuốn sổ lại, sau đó cẩn thận cất máy ảnh vào túi đựng máy ảnh rồi đeo lên vai. Loại máy ảnh này khá nặng đối với một cô nhóc tầm tuổi này.
Trình Dã ngập ngừng hỏi: "Anh cầm giúp em nhé?"
Tùy Tâm Ý im lặng lắc đầu, cô bé siết chặt dây đeo túi máy ảnh.
Trình Dã thấy cô bé không muốn nên cũng không ép buộc: "Có ai đến đón em chưa?"
Tùy Tâm Ý đáp: "Chú sẽ đến đón ạ."
Chú? Tùy Duy Tâm à?
Trình Dã dẫn cô bé ra ngoài, bên đường có một chiếc ô tô đậu sẵn, hình như đã dừng ở đó khá lâu rồi. Tùy Tâm Ý đi về phía chiếc Phaeton* màu đen, cô bé mở
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/khong-cam-xuc/457297/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.