Giọng nữ hơi khàn hét lên trong hang động thế này khiến Lạc Viêm Chi giật mình dừng bước, cậu quay đầu lại, đối mặt với cô gái kia.
Ánh sáng không tốt cho lắm khiến Lạc Viêm Chi nhìn không rõ mặt người đó, chỉ biết dựa vào âm thanh mà phán đoán rằng vẫn còn trẻ.
"Ai đó, đứng lại!" Cô gái kia đứng dậy, dùng ống tay áo lau sạch mặt mũi của mình, khàn giọng lên tiếng.
Lạc Viêm Chi cũng không định rời đi nữa, cậu đứng yên đó nhìn cô gái kia tiến về phía mình.
"Anh là ai? Sao lại tới đây?" Cô gái kia cuối cùng cũng đến trước mặt cậu, vừa hỏi vừa cảnh giác.
"Tôi cũng không biết." Lạc Viêm Chi lắc đầu nói thật.
Cô gái đó nhăn mặt hừ lạnh. "Sao lại không biết, anh đừng hòng lừa tôi, tôi không tin đâu."
"Tùy cô." Lạc Viêm Chi nhún vai, cảm thấy chỗ này không có thứ mà cậu cần, thế nên liền dứt khoát quay đầu.
"Anh..." Cô gái đó bị hớ, sửng sốt nhìn theo bóng lưng của cậu.
Lạc Viêm Chi không quan tâm tới người mà mình vừa gặp nữa, bây giờ cậu chỉ muốn xem tình hình Bạch Cẩm Thành như thế nào rồi.
Phớt lờ âm thanh đuổi theo đằng sau, Lạc Viêm Chi tìm ra bên ngoài cửa hang động. Sở dĩ cậu có thể thong dong như vậy là bởi vì cảm ứng được cô gái kỳ lạ kia yếu hơn cậu.
"Anh đứng lại!" Cô tức giận, đó giờ rất ít lần cô bị người ta lơ đẹp như vậy. Phản ứng của Lạc Viêm Chi khiến cô
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/khong-can-than-nuoi-phai-nam-chinh/192357/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.