Đoàn người cười nói đi ra quầy bar, Bạch Lạc Bình chợt cảm giác đứa bạn đi cùng đang dùng ngón tay chọt chọt cánh tay của mình.
“Làm gì?” Bạch Lạc Bình nguyên bản vốn là có điểm buồn bực, mặt cũng không thèm di chuyển, chỉ liếc nhìn một chút.
Cái người chọt người cậu ta nỗ lực hất hất đầu về phía Vương Thanh chép miệng nói, “Lão Bạch, tìm cậu a?”
Bạch Lạc Bình một trận hồ nghi, nhìn theo phương hướng kia, nam nhân mới vừa rồi ngây ngô cùng Phùng Kiến Vũ đang hướng cậu ta từng bước tiến đến gần.
Thân cao một mét chín mươi mấy, bóng đêm mông lung cũng không che giấu được đôi gò má cương nghị kia, theo bước chân hắn chậm rãi đi tới, ánh mắt như hổ lang kia cùng với khí thế phách lối khốc liệt bộc phát khiến cho người ta không thể xem thường.
Bạch Lạc Bình bị chấn kinh có chút mềm nhũn chân, nhưng vẫn là khoát khoát tay để cho những bạn bè kia của cậu ta đi trước. Cậu ta cũng hướng Vương Thanh tiến đến gần, mặc dù có chút sợ, nhưng nhịn không được muốn tìm hiểu người đàn ông này.
Lúc khoảng cách giữa hai người không sai biệt lắm cách hai ba mét, Vương Thanh cất bước tiến lên, nắm lấy cổ áo của Bạch Lạc Bình thẳng tay ném người vào vách tường bên cạnh, nện ở trên tường đặc biệt vang lớn, xung quanh có mấy người không nhịn được ngó nhìn sang, nhưng người nào cũng không có ý định xen vào chuyện của người khác. Vương Thanh hạ thủ không một chút khách khí, đau đến người kêu rên một tiếng.
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/khong-con-duong-lui/1889157/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.