Hổ Sa xuống xe trước, hắn mở cóp sau xe lấy ra áo khoác, ném cho Phùng Kiến Vũ. Áo khoác kia rất lớn, tương đối có thể che giấu đi một ít chật vật. Phùng Kiến Vũ phủ lên áo khoác, cũng không lên tiếng, đi theo xuống xe.
Vào đến trong nhà mở đèn xem xét một chút, ngoại trừ vết cắt ở trên cổ, những nơi khác đều là chút vết thương va chạm, đơn giản xử lý qua, chỗ trên trán cũng thoa thuốc đắp một miếng băng mỏng, cuối cùng hai người liền đi nghỉ ngơi.
Hổ Sa hiển nhiên không phải là thường ở tại nơi này, bài trí trong nhà tương đối đơn giản, còn không có phòng riêng dành cho khách. Hổ Sa khoát khoát tay để cho cậu thân người bị thương đến ngủ ở phòng ngủ, còn chính mình thì ngủ ở phòng khách. Dù sao cũng đã làm phiền như vậy rất nhiều, cũng không ít đi điểm này, Phùng Kiến Vũ cũng lười cùng người nọ khách sáo từ chối.
Lúc tỉnh dậy, mặt trời đã lên cao ba sào. Phùng Kiến Vũ vừa ở phòng vệ sinh rửa mặt, vừa thỉnh thoảng nhìn đến vết cắt trên cổ mình. Đưa tay sờ sờ vết thương rất là nổi bật kia, cậu ở trong đáy lòng khẽ thở dài.
Chỗ này vẫn là cần phải che giấu một chút …… nếu không phải đợi thêm mấy ngày nữa thời điểm có thể che kín được rồi, lúc sau trở về thì đến trước mặt Vương lão đại dập đầu nhận lỗi thôi ……
Vương Thanh ở bên này lại không hề có được bộ dáng thật kiên nhẫn của cậu như vậy.
Sau khi tỉnh rượu, sự biến
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/khong-con-duong-lui/1889195/chuong-80.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.