Phía đông cách thành Lạc Dương hơn bốn mươi dặm, thôn Tiểu Dương.
Khi nhìn thấy có người ở, điều đầu tiên Hàn Tô nghĩ đến chính là muốn một bữa ăn ngon.
Thôn Tiểu Dương, danh xứng với thực, chỉ là một thôn trang nhỏ. Nhưng cũng may vẫn có một tiệm mỳ đơn giản ở mặt đường.
Đã rất lâu không được ăn uống ngon lành, Hàn Tô và Vô Quái theo mùi mà đến tận cửa quán.
Vừa đến nơi, Vô Quái đã đi thẳng vào vấn đề: “Cho hai chén mì.”
Tiểu nhị vội vàng tiến lên: “Đạo trưởng, muốn thử mì thịt dê gia truyền của bổn điếm hay không?”
Xưng hô đạo trưởng này thật sự là…… Hàn Tô có chút ngượng ngùng cúi thấp đầu.
Vô Quái nhìn tiểu nhị, trong mắt ẩn chứa sự chờ mong, vươn hai ngón tay, ngôn ngữ kiên định: “Hai chén.”
“Gâu ~~”. Tiểu Hắc ở một bên phe phẩy cái đuôi lấy lòng.
Vô Quái liếc mắt nhìn nó một cái, lại quay sang nói với tiểu nhị, “Thêm một con gà nướng.”
Lông mi của Hàn Tô dựng thẳng – hóa ra nàng vì tiểu Hắc mới bằng lòng chọn thêm gà nướng sao.
“Vâng! Hai chén mì thịt dê, một con gà nướng!” Tiểu nhị thét to đi vào bên trong.
Chỉ chốc lát sau, mì nước và gà nướng đều được bưng lên.
Gà nướng hương vị không tệ, trong dai ngoài giòn.
Vô Quái xé một cái đùi gà đặt vào trong bát Hàn Tô. Hàn Tô vừa định nói cảm ơn, lại thấy nàng xé cái đùi còn lại ném cho tiểu Hắc.
……
Hàn Tô im lặng — nàng có phải hay không coi mình giống như đang nuôi tiểu
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/khong-hoa-vo-quai/230411/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.