Càng đến gần kinh thành, tâm trạng của ta càng nặng nề. Mà chàng, lại như rất cao hứng.
Rốt cuộc cũng đến lúc bước vào cái nhà giam dát vàng kia.
Dựa theo quy củ, sau khi trở về, phải đến bẩm báo với Hoàng thượng hết thảy mọi chuyện xảy ra.
Nghe nói Hoàng thượng đang ở Tử Dương điện, ta và chàng liền đi qua.
Hoàng thượng nghe tin báo, ngồi ở chủ vị. Bên cạnh người là hai nữ tử, bên trái là Đoan phi diễm lệ, bên phải là Ninh phi, người cũng như tên, đoan trang thành thục.
Ta yêu kiều thỉnh an: “Hoàng thượng vạn tuế, vạn tuế, vạn vạn tuế!”
Hoàng thượng vui mừng khôn cùng, ta còn chưa quỳ xuống đã đưa tay đỡ dậy, trìu mến ngắm nhìn ta: “Ái phi vất vả rồi! Lại còn gầy như vậy!” Lập tức có hai cặp mắt chiếu đến săm soi ta.
Ta bày ra vẻ mặt vui cười, giọng thẽ thọt đáp lại chân tình của vị nam tử chí tôn thiên hạ: “Tạ Hoàng thượng đoái thương! Có thể chia sẻ với Hoàng thượng là vinh hạnh của thần thiếp!”
Đoan phi lạnh nhạt chen vào: “Không phải trước tiên nên báo cáo tình hình cứu tế à?”
Ta chớp chớp mắt: “Hoàng thượng nhất định đã sớm biết tường, còn muốn Ngưng Nhi nhiều lời ạ?”
Hoàng thượng cười to: “Không cần! Ngưng Nhi nhất định là mệt mỏi rồi, nghỉ ngơi trước đi, tối nay trẫm sẽ mở tiệc tẩy trần cho nàng!”
Bên tai vang lên giọng nói lanh lảnh của nữ tử: “Tiệc mừng công này cũng không thể thiếu Dư Thống lĩnh! Nghe nói Dư Thống lĩnh lần này chẳng những cùng với Nghi phi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/khong-hoi-han/299438/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.