“À... Ý của thầy Giang có lẽ là... muốn cô ra ngoài giúp thầy ấy.” Đạo diễn quay phim không kiềm chế được đã nhắc nhở Cố Liễu Liễu trước khi bước vào phòng giám sát.
“Ồ, được…” Cố Liễu Liễu lập tức đứng dậy và đi ra ngoài.
Muốn nhờ người giúp thì cũng phải nói rõ ra chứ, mấy lời ám chỉ vòng vo như vậy cô làm sao mà hiểu được.
Cố Liễu Liễu tiện tay nhặt lấy một chiếc mũ cỏ ở cửa đội lên đầu, sau đó nhanh chóng bước ra ngoài. Khi đi đến giữa con đường đá vụn, cô nhìn thấy Giang Việt ở cách đó không xa đang kéo hành lý vào.
Giang Việt mặc một bộ đồ màu đen, cổ tay áo của chiếc áo sơ mi được xắn lên hai lần, lộ ra cánh tay trắng đến mức làm người ta thấy chói mắt.
Cố Liễu Liễu bỗng thấy mơ màng. Cô nhớ đến lần đầu tiên gặp Giang Việt ở cổng trường đại học A cũng là vào một buổi trưa nắng đẹp như thế này. Cô đã thấy Giang Việt từ xa đang bước xuống xe ở điểm đón sinh viên mới, ngay lập tức cô đặt ly nước xuống và chạy tới, tranh giành giúp anh cầm hành lý.
Khi đẩy vali đến dưới tòa ký túc xá, Cố Liễu Liễu mới biết, anh không phải sinh viên mới, mà chỉ là đến trường muộn.
Khoảng cách giữa hai người càng lúc càng gần, Cố Liễu Liễu chậm rãi bước tới.
Hai người đứng đối diện nhau, Giang Việt đặt vali xuống đất, nhìn thẳng vào mắt cô.
“Xem ra hành lý của anh cũng không nhiều lắm.” Cố Liễu Liễu phá vỡ sự im lặng dưới
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/khong-ket-hon-that-kho-ket-thuc/2839468/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.