Sáng hôm sau, Cố Liễu Liễu dậy sớm để trang điểm. Ban đầu cô định để Giang Việt ngủ thêm chút nữa, nhưng không ngờ lúc cô đánh răng xong thì anh đã ăn mặc chỉnh tề.
“Anh không buồn ngủ hả?” Cố Liễu Liễu thấy tinh thần anh sảng khoái, thật sự rất ngưỡng mộ. Mí mắt cô còn sắp không mở nổi.
“Cũng tạm.” Từ trước đến giờ, Giang Việt vốn không ngủ nhiều.
Anh đi vào nhà vệ sinh, chen vào chỗ bên cạnh Cố Liễu Liễu để đánh răng.
Cố Liễu Liễu tạo bọt sữa rửa mặt, rồi ngẩng đầu lên, từ trong gương, cô thấy Giang Việt giả vờ muốn dùng bọt ở mép môi chạm vào cô.
“Đồ trẻ con.” Cố Liễu Liễu búng ngón tay lên má anh, để lại một đốm bọt sữa rửa mặt.
Giang Việt phồng má, nhưng bọt dày đặc, không rơi xuống.
Thấy anh không phản ứng, Cố Liễu Liễu trực tiếp dùng tay vẽ mặt anh thành một con mèo, còn vẽ ba sợi râu hai bên má anh.
Hậu quả của việc nghịch ngợm lúc sáng sớm là Cố Liễu Liễu bị Giang Việt đè lên bồn rửa mặt, từng chút một giúp anh lau sạch mặt.
Sau khi trêu đùa xong, hai người vội vàng đi trang điểm.
Triệu Hoành đã đến từ sớm, mỗi khi có tạo hình mới cho diễn viên chính, ông ấy đều trực tiếp theo dõi quá trình trang điểm để tiện điều chỉnh.
“Đạo diễn.” Cố Liễu Liễu chào Triệu Hoành, sau đó ngượng ngùng nói: “Hôm nay tôi đến hơi muộn.”
“Không sao.” Triệu Hoành nhấp một ngụm trà đặc: “Đến sát giờ không tính là muộn, trẻ tuổi ham ngủ mà, đợi lớn tuổi rồi sẽ ngủ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/khong-ket-hon-that-kho-ket-thuc/2839536/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.