Lăn qua lăn lại đến nửa đêm, Cố Liễu Liễu cảm thấy mình như một chiếc bánh kếp, bị anh lật qua lật lại mà dày vò.
Cô cảm thấy cơ thể mình sắp tan ra rồi, Giang Việt dường như thật sự muốn bù đắp cho mười mấy ngày sắp tới, đêm nay anh mạnh mẽ hơn bất kỳ đêm nào trước đó.
Cầu xin không được, giọng cô mềm yếu cầu khẩn, nghe như đang trêu ghẹo.
Dọa anh cũng không xong, chưa nói đến việc Cố Liễu Liễu không thể hung dữ nổi khi nhìn vào gương mặt anh. Thêm nữa, lúc này mặt cô ửng đỏ, ánh mắt đầy tình cảm, dù có hung dữ đến đâu thì trong mắt Giang Việt cũng chẳng khác gì mèo con giơ móng vuốt, không chút sức uy h**p.
Cô đột nhiên nghĩ rằng, lẽ ra nên tự khóa mình trong phòng tắm suốt đêm...
Không biết đã bao lâu trôi qua, Cố Liễu Liễu thật sự không chịu nổi nữa.
“Giang Việt…” Cố Liễu Liễu nắm lấy cổ tay anh, c*n m** d***: “Khó chịu quá.”
Giang Việt ngừng lại, sau đó nhanh chóng buông cô ra.
Anh lau nước mắt ở khóe mắt của Cố Liễu Liễu, rồi ôm cô vào lòng và hôn: “Anh xin lỗi.”
Cố Liễu Liễu hít mũi, lắc đầu mà không nói gì.
Giang Việt bế cô vào phòng tắm để tắm rửa, cô nằm sấp bên cạnh bồn tắm nhìn anh.
Anh đứng dưới vòi sen, nước bắn lên người Cố Liễu Liễu, mang đến cảm giác lạnh buốt.
Cố Liễu Liễu mím môi, giơ tay về phía anh.
...
Sau khi hai người ở bên nhau, đây là lần đầu tiên Giang Việt mất kiểm soát như vậy trong phòng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/khong-ket-hon-that-kho-ket-thuc/2839538/chuong-75.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.