Chiều thứ Ba, máy bay hạ cánh.
Cố Liễu Liễu nhìn thấy Cố Thời đang ngồi trong một quán cà phê thuộc chuỗi cửa hàng. Anh ấy đang cầm ly cà phê đá, đôi chân dài bắt chéo, ánh mắt lia tới lui nhìn quanh đám đông.
“Anh của em.” Cố Liễu Liễu kéo cánh tay Giang Việt, khẽ nói.
Giang Việt nhìn theo ánh mắt cô, thấy trong quán có bốn, năm người đàn ông trẻ ngồi một mình, lập tức hỏi: “Người nào?”
“Người thích ra vẻ nhất.” Cố Liễu Liễu kéo mũ xuống thấp hơn và đứng sau lưng Giang Việt, cách anh nửa bước.
Giang Việt đẩy vali tiến lên phía trước, dừng lại ngay trước mặt Cố Thời.
Cố Liễu Liễu nhướng mày, trong lòng thầm nghĩ cô và Giang Việt thật đúng là tâm ý tương thông, cả hai đều cảm thấy Cố Thời là “ông hoàng ra vẻ” trong đám đông.
“Chào anh.” Giang Việt chủ động chìa tay ra: “Em là Giang Việt.”
Cố Thời liếc nhìn anh, rồi đứng dậy bắt tay: “Cố Thời.”
“Anh.” Cố Liễu Liễu bám lấy tay Giang Việt, nghiêng đầu chào anh trai.
Vẻ mặt lạnh lùng của Cố Thời lập tức thay đổi, anh ấy trừng mắt nhìn Cố Liễu Liễu: “Đứng thẳng lên, bỏ tay ra, ở ngoài thế này thì ra dáng gì?”
Cố Liễu Liễu hừ nhẹ: “Đồ cổ hủ, anh tốt nhất là đừng có tìm bạn gái, mà nếu tìm được rồi thì đừng để em bắt gặp anh nắm tay người ta…”
Cố Thời làm lơ cô: “Mau đi thôi, mọi người trong nhà đang chờ ở nhà hàng.”
Khi đến chỗ xe, cốp xe mở ra, Giang Việt định nhấc vali lên thì bị Cố Liễu Liễu ngăn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/khong-ket-hon-that-kho-ket-thuc/2839542/chuong-79.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.