Giang Việt bị đẩy lên sân khấu, cầm mic đứng trên sân khấu nhỏ bé.
Cố Liễu Liễu đã dặn dò trước với gia đình rằng không được đăng ảnh lên các nền tảng mạng xã hội, nên hầu hết mọi người trong nhà không dùng điện thoại chụp hình. Nhưng cô lại không kiềm được mà chụp vài tấm ảnh, hiếm khi thấy Giang Việt lúng túng như vậy.
Cậu hai của cô rất say mê, đứng bên cạnh sân khấu, lớn tiếng hát theo.
Hôm nay ông ấy uống hơi nhiều, hát lệch tông kinh khủng, như thể hai người đang hát hai bài khác nhau vậy.
Cố Thời tranh thủ lúc rót nước nóng cho Cố Liễu Liễu, cúi đầu nói nhỏ: “Cũng giỏi đấy.”
“Gì cơ?” Cố Liễu Liễu thu ánh mắt lại, ngẩng đầu nhìn anh ấy.
“Ngay cả cậu hai của em cũng không thể làm cậu ấy lệch tông.” Cố Thời nói thật lòng. Dù anh ấy là họ hàng bên cha của Cố Liễu Liễu, nhưng cũng rất thân thiết với bên ngoại của cô, nên rất quen với các cậu của cô.
Anh ấy đã từng thấy một đứa cháu trong nhà hát bài chủ đề của “Hỉ Dương Dương và Khôi Thái Lang”, cậu hai chỉ cần hừ vài câu theo, đã khiến người cháu hoàn toàn không biết hát tiếp thế nào, rồi khóc òa lên tìm mẹ.
Sau khi Giang Việt hát xong, cậu hai vẫn chưa thỏa mãn, nhìn anh với ánh mắt đầy kỳ vọng: “Cháu rể giỏi giang, cháu mệt không?”
Cố Liễu Liễu vừa định lên tiếng thì Giang Việt lắc đầu: “Cậu hai, cháu không mệt.”
Đôi mắt nhỏ của cậu hai sáng bừng lên, ông ấy nhanh chân bước đến bàn chọn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/khong-ket-hon-that-kho-ket-thuc/2839543/chuong-80.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.