Chớp mắt đã đến đêm giao thừa, từ khi về nhà, Cố Liễu Liễu đã liên tục bận rộn.
Bà Kim Chi Chi rất chú trọng việc rèn luyện các kỹ năng của cô, nên năm nay từ việc chuẩn bị đồ Tết, làm lạp xưởng cho đến phơi thịt xông khói, tất cả đều được giao cho Cố Liễu Liễu và Cố Thời tự lo liệu.
Từ khi nghỉ đông, ngày nào hai anh em cũng la cà ở chợ và siêu thị. Sáng mở mắt là nghĩ xem hôm nay thịt heo giá bao nhiêu một cân, tối nhắm mắt là cân nhắc tỷ lệ thịt nạc và mỡ trong viên thịt bao nhiêu thì ngon. Mỗi sáng sớm đều mặc chiếc áo bông cũ đi lượn lờ khắp nơi, mang theo hơi thở của cuộc sống thường ngày.
Để cho hai anh em hoàn toàn tự lập, bà Kim Chi Chi còn đặc biệt kéo Cố Bác Văn đi nghỉ mát ở tỉnh bên cạnh, mãi đến ngày 28 Tết mới trở về.
Sau khi về, Cố Liễu Liễu lại bận rộn bày biện những thành quả của mình trong mấy ngày qua. Mãi đến chiều đêm giao thừa, khi bữa cơm tất niên gần hoàn thành, cô mới có thể thở phào nhẹ nhõm.
Những ngày này, cô rất ít khi nhắn tin cho Giang Việt. Tin nhắn cuối cùng là vào ngày 20 tháng Chạp, khi Cố Liễu Liễu đang xếp hàng ở chợ, cô đã chụp một bức ảnh và hỏi Giang Việt rằng: “Chợ đông hơn hay nhà ăn số một của Đại học A vào buổi trưa đông hơn?”
Sau đó, Giang Việt bảo rằng, số người trên tàu cao tốc dịp Tết về còn đông hơn. Anh đã đi thăm giáo
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/khong-ket-hon-that-kho-ket-thuc/2839560/chuong-97.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.