Tiếng gõ cửa của nhân viên phục vụ đã phá vỡ bầu không khí ngượng ngùng và căng thẳng trong phòng.
Cả căn phòng như một chiếc máy cũ kỹ bỗng được tra dầu, bắt đầu hoạt động trở lại một cách vụng về.
Tôn Hạo Tường ôm chặt đứa trai ngốc nghếch của mình, vẻ mặt sợ hãi, sợ rằng giây tiếp theo sẽ bị anh Bạc ám sát. Tống Tinh Hà và Hạ Minh Kiệt cố gắng nhịn cười đến mức sắp nội thương, hai tay đặt trên bàn run rẩy, trông có vẻ muốn lấy điện thoại ra để nhắn tin riêng.
Tạ Nguyễn mặt không biểu cảm, nhưng trong lòng đã xấu hổ đến mức muốn tìm một lỗ hổng để chui xuống. Cậu ước gì có thể quay ngược thời gian về vài ngày trước, lúc đó cậu nhất định sẽ không đồng ý dẫn Hạ Thần đến đây.
Ngược lại một bên liên quan khác là Bạc Tấn thì hoàn toàn bình tĩnh. Hắn không bị ảnh hưởng bởi chuyện vừa rồi, dựa lưng vào ghế, ánh mắt nhìn Hạ Thần dịu dàng hơn hẳn.
Thời nay, hiếm có em vợ nào chủ động giúp anh rể khẳng định mối quan hệ như vậy.
Đúng là một cậu em vợ tốt.
Em vợ Hạ Thần nhìn anh trai rồi lại nhìn anh Bạc, bản năng sinh tồn mách bảo cậu bé nên giữ im lặng lúc này không nên nói thêm một cái gì nữa, nếu không sẽ gặp rắc rối.
Nhưng mà...
Hạ Thần rất hoang mang, anh trai có vẻ đang giận, còn anh Bạc lại rất vui vẻ, vậy rốt cuộc cậu nhóc đã nói sai cái gì?
Thế giới của người lớn thật phức tạp!
Chỉ có nhân viên phục
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/khong-lam-phao-hoi-luy-tinh/2775344/chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.