Vi Di chỉ tay vào cửa Y Lan hí phường, cả người hăng hái, dáng vẻ bệ vệ kiêu ngạo. Quan binh lập tức xông lên phía trước bao vây toàn bộ hí phường, nhóm con hát sợ tới mức chạy trốn xung quanh, Vi Lạc Phu khi còn sống thích nhất là hát hí khúc, thậm chí mười năm trước còn không thèm để ý ánh mắt người khác nuôi một đám con hát làm nam sủng, lúc này Vi Di nhìn thấy đám con hát này lại nhớ tới cái chết oan uổng của Vi Lạc Phu, ngực lại bắt đầu tức nghẹn, lập tức lớn giọng hô: “Người đâu, đốt đuốc, nếu không ra thiêu rụi Y Lan hí phường này, bản quan muốn nhìn xem rốt cuộc xương ai rắn hơn!” 
Tô Thái Thú Tô Nghi đứng bên cạnh Vi Di, trên người treo một đôi hướng châu (một loại trang sức),không giống với Vi Di đang hổn hển, lúc này đang lạnh nhạt nhìn tất cả, trong mắt toát ra vẻ tính kế, vừa thấy cũng biết là kẻ khó đối phó. 
Vì lấy lòng Vi Di, hắn cung kính phụ hoạ với Vi Di: “Vậy theo ý Vi đại nhân, đốt đi” 
Vi Di cười với Tô Nghi, giao du với kẻ xấu này hắn cũng không thích, chỉ là nữ nhân Cố Phiêu Tuyết kia đang ở bên trong, hắn không thể không xuống nước. 
Cũng phải tạ ơn gia đinh Cố gia lại vừa lúc xem diễn trong hí phường này, cho ba lượng bạc mật báo rồi đuổi đi, Cố Phiêu Tuyết mà chết lúc này thì thật không có giá trị. Trương Mặc ở trong bóng đêm quan sát tất cả, khi nhìn thấy Vi Di, tay cầm châu 
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/khong-lay-hoang-thuong-hac-am/1672776/chuong-75.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.