Ta thích cảm giác lúc ngươi ở bên cạnh ta, cũng thích lúc ngươi làm bạn với ta. Chỉ là khi ta lơ đãng nhìn vào cặp mắt của ngươi thì bất giác bị cặp mắt ấy hấp dẫn. Rõ ràng là ngươi hồn nhiên, ngây thơ nhưng vì cái gì mà lại mãnh liệt bất chấp tất cả?
____
-“Như Ý, ngươi thật sự sẽ ở bên cạnh ta sao?” – Thanh âm lẩm bẩm bên cạnh vang lên.
-“Ân” – Xé một miếng bánh bao trong tay, Qúy Như Ý liền đưa đến miệng Đông Phương Hình Tôn –“Láu lỉnh, ngươi phải ăn chút gì đó như vậy về sau sẽ không sinh bệnh.” – Vì phòng ngừa hắn buổi sáng chưa ăn gì nên nàng mỗi lần gặp mặt đều mang theo bánh bao cho hắn ăn.
-“Ta sẽ không sinh bệnh.” – Hắn há miệng để nàng đút bánh bao cho hắn – vừa ăn vừa nói. Nếu có thật sự bị bệnh thì hắn cũng sẽ tự chữa cho mình.
-“Thật sao?” – Nàng rõ ràng không tin.
-“Ân”– Hắn khẳng định trả lời.
Hắn đúng là chỉ thích nói – Qúy Như Ý cầm miếng bánh bao cuối cùng nhét vào trong miệng Đông Phương Hình Tôn – “Tiểu Hạnh, lát nữa ta giúp ngươi bó tóc”. Mấy ngày nay, nàng rất thích chơi với mái tóc của hắn nên đâm ra bị nghiện (Mik: Đây là nguyên văn a.. Mik hok thêm bớt đâu). Vì muốn bó cho hắn kiểu tóc cổ đại nên nàng thậm chí cố ý học tập Giai nhi, khiến cho hiện tại mỗi lần gặp mắt Giai nhi nàng ta đều dùng ánh mắt mập mờ nhìn nàng.
-“Hảo” – Đông Phương Hình Tôn gật gật đầu, xoay
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/khong-may-yeu-thuong-nguoi/1429441/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.