Theo truyền thống, trước khi so chiêu phải lộ vũ khí, bất kể vũ khí là “minh đao” hay “ám tiễn”, lộ rồi thì trường đao dài mấy trượng hay châm thêu hoa mấy tấc đều có thể dùng.
Nhưng nếu mọi người đã mặc định là dùng quyền cước thì đang đánh một nửa mà trong tay áo bạn giấu dao, bất thình lình đâm người ta một nhát chính là đê tiện vô sỉ, không tuân quy củ, thuộc về dạng côn đồ lưu manh.
... Cam Khanh, có lẽ đi theo đường “côn đồ lưu manh” đó.
Không ai thấy rõ cô từ dưới đất nhảy lên thế nào, mắt vừa hoa lên là cô đã đến giữa gã thọt và gã đầu trọc, khuỷu tay đập vào cổ tay nhị sư huynh chân thọt, cùng lúc đó, ánh sáng lạnh lóe lên giữa ngón tay cô, cô như cầm một thứ gì đó tương tự con dao nhỏ mang theo luồng gió sắc bén quét về phía ngón út gã đầu trọc.
Động tác cực khéo, cực nhanh.
Nơi cổ tay có mạch môn, gã đầu trọc không thể dùng tay không nắm hung khí, hai người cùng sợ hãi, tự mình tránh lui. Cổ tay Cam Khanh giả vờ đánh vào đầu ngón tay gã thọt, “dao giữa ngón tay” cũng lộ ra không khí.
Lúc này, hai gã mới nhận ra chỗ không ổn, hóa ra cô chỉ làm động tác giả để dọa người chứ khuỷu tay mềm nhũn không tí sức, giữa ngón tay vang lên tiếng “lạo rạo” không phải hổ lang gì, “dao giữa ngón tay” chỉ là chùm chìa khóa!
Đúng lúc này, Cam Khanh như làm ảo thuật, chìa khóa trong tay lóe lên liền biến mất, thay
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/khong-o-nhiem-khong-gay-hai/2422024/quyen-1-chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.