Hoắc Như về đến nhà, mới vừa vào cửa liền thấy trượng phu dẫn quả phụ vừa nạp vào phủ năm trước, giờ là Vương di nương đứng ở hành lang ngắm hoa lê đầu mùa xuân
Tức khắc một trận ác khí nghẹn trong ngực không phát ra được, ánh mắt bỗng chốc liền lạnh.
Doãn Đông Lâm nhìn thấy nàng, rốt cuộc có chút không được tự nhiên, bất quá nghĩ đến chuyện nàng làm, thực mau liền nhịn xuống, nhàn nhạt nói: “Đã trở lại?”
Hoắc Như cười lạnh một tiếng, nhìn đến người nam nhân này, cảm thấy nhu tình mật ý trước đây đều là châm chọc.
Nàng thong thả ung dung đi qua, đi vào trước mặt Vương di nương đang đứng sau lưng trượng phu, nhìn chằm chằm đánh giá nàng từ trên xuống dưới. Mặc kệ nhìn như thế nào, đều cảm thấy Vương di nương này bất quá chỉ là một tiểu gia bích ngọc (tui ko hiểu ý gì nên tui để nguyên nhan),hơn nữa cũng đã sinh hai đứa nhỏ, tuổi cũng lớn, rốt cuộc có bản lĩnh gì có thể câu dẫn được đại lão gia phủ công chúa phủ không màng nguy hiểm nguyện ý nuôi nàng thành ngoại thất bên ngoài?
Vương di nương biết nàng lợi hại, bị nàng nhìn, nhịn không được cúi đầu.
Đột nhiên, Hoắc Như đánh qua một cái tát, nửa bên mặt Vương thị tức khắc sưng lên, đau đến mức nàng vừa tức vừa giận, nhịn không được trừng ánh mắt như muốn gϊếŧ người nhìn Hoắc Như.
“Ngươi làm cái gì?” Doãn Đông Lâm giận dữ hỏi, không nghĩ tới nàng lại đột nhiên đánh người, nhìn đến khuôn mặt trắng nõn của Vương di nương nháy
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/khong-phu-the-duyen/2556167/chuong-157.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.