Uống mấy thang thuốc vào, mặt mày Ôn Ngọc Chương quả nhiên hồng hào hơn. Tịch Chi vừa mới yên tâm, chỉ là hơn nửa linh thảo trên thế gian có hung thú trông coi. Đại xà mặc dù sống ngàn năm cũng không lui tới với những yêu thú bên cạnh, trong lúc nhất thời dĩ nhiên không biết nên đi đâu tìm thuốc cho Ôn Ngọc Chương.
Việc này vẫn là định hỏi Giang Ly, Tịch Chi vội vàng đưa tin cho hắn, cũng không biết bạch xà này đã đi đâu mất, rất lâu cũng chưa hồi âm lại.
Đúng lúc ở Động Đình xảy ra địa chấn, thương vong nặng nề, Thái hậu cùng Ôn thừa tướng và một đám đại thần có liên quan đã sửa chữa hai ngày cũng chưa từng chợp mắt.
Tịch Chi vẫn luôn ở lại trong cung cùng y, nhiều người nhiều chuyện, hắn chỉ biến thành bộ dạng tiểu xà quấn trên cổ tay y. Ôn đại nhân vừa uống nước vừa lặng lẽ cho hắn ăn vải, Tịch Chi cũng lười biếng, ôm vải ăn nửa ngày.
Bụng tiểu xà đè lên mạch đập của Ôn Ngọc Chương, cảm giác được da thịt ấm áp bên dưới nhẹ nhàng động đậy mới coi như an tâm. Chỉ là nhìn Ôn Ngọc Chương uống thuốc, hắn vẫn u sầu đến thắt đuôi lại. Ôn Ngọc Chương bận rộn liền không để ý đến trấn an hắn, lại sợ lạnh xót hắn, lén lút hỏi Tịch Chi có muốn cuộn vào nhẫn bạc trước ngực hay không, còn có thể uống sữa tươi của y.
Tịch Chi không đi, dán chặt vào cổ tay của y mà ngủ.
Sau khi hồi phủ, Ôn Ngọc Chương đã buồn ngủ đến đôi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/khong-ro-tuong-tu-bat-giai-tuong-tu/904928/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.