Tô Tĩnh Lan chính là vị hôn thê của Trình Tân Dữ.
Đây không phải nghi vấn mà là một sự thật chắc chắn.
Ngay khoảnh khắc thấy Giang Hạ Ngôn gật đầu, Mạnh Sơ liền tin ngay lập tức.
Không phải vì cô không tin Trình Tân Dữ, mà là vì một loại trực giác kỳ lạ và khó lý giải.
Ngay từ lần đầu gặp Tô Tĩnh Lan, ngay khoảnh khắc cô ấy xuất hiện, Mạnh Sơ dường như đã có một linh cảm mơ hồ.
Ba mươi năm đầu đời của Trình Tân Dữ, anh ấy nổi bật và rực rỡ như thế, không thể nào chưa từng có một mối quan hệ tình cảm nào.
Những người từng thích anh, chắc chắn là có.
Chỉ là cô không ngờ, mối quan hệ giữa Tô Tĩnh Lam và anh lại sâu đậm đến mức này.
Vị hôn thê?
Chẳng phải điều đó có nghĩa là… họ suýt nữa đã đi đến bước kết hôn rồi sao?
Chỉ nghĩ đến khả năng đó thôi mà tim Mạnh Sơ như bị bóp chặt, cơn đau nghẹn ngào dâng lên đến nghẹt thở, suýt chút nữa đã nhấn chìm cô.
Vậy… Trình Tân Dữ cũng từng thích Tô Tĩnh Lan sao?
Nếu không thích vậy tại sao lại đính hôn?
Chắc là họ quen nhau từ rất sớm, có khi còn là thanh mai trúc mã.
“Chị Sơ Sơ…” Giang Hạ Ngôn nhìn Mạnh Sơ trước mặt, sắc mặt cô ấy bỗng tái nhợt, đứng im tại chỗ, nhíu chặt mày, trông cô như lại bắt đầu lo lắng.
Mạnh Sơ đang đắm chìm trong cảm xúc của chính mình, lúc này bị tiếng gọi của Giang Hạ Ngôn kéo trở lại thực tại.
Giang Hạ Ngôn mắt rưng rưng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/khong-roi-vao-luoi-tinh-tuong-muc-dong/2793134/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.