Giọng hắn bất giác trở nên nghiêm trọng, hắn gần như là nạt nộ Tần Sở.
Nhưng người trước mặt lại như bị một cây búa gõ mạnh vào đầu, không thể tin mà nhìn hắn, "Sao có thể...Rõ ràng tôi, rõ ràng tôi quay lại quá khứ rồi kia mà...."
"Còn Cầu Cầu mà anh nói, sớm đã chết trong vụ tai nạn xe hơi bốn tháng trước, anh quên hết cả rồi sao?"
Lâm Húc Phi chỉ cho rằng hắn đang tự lừa mình, ánh mắt càng thêm lạnh lẽo, thậm chí còn hơi khinh thường hắn.
Cơ thể Tần Sở không kìm được mà run bần bật, hắn hoảng hốt phản bác lại: "Sao có thể được...Rõ ràng là tôi còn nhập vào trên thân Cầu Cầu, nó vốn chưa chết..."
"Ồ, anh đang nằm mơ sao?" Lâm Húc Phi nhíu mày, sắc mặt cũng dần trở nên nặng nề.
Tần Sở vẫn còn đang lẩm bẩm: "An Trạch chưa chết...Tôi ngăn em ấy lại được, em ấy chưa chết..."
"Tần tiên sinh, tôi cũng thật sự mong là Cố An Trạch không tự sát vì một tên cặn bã như anh, nhưng sự thật là cậu ấy đã tự sát vào ngày 18 tháng 7 rồi! Hủ đựng tro của cậu ấy hiện giờ được đặt ở nhà tưởng niệm kìa, anh đến chuyện đào mộ lên còn làm được mà bây giờ lại không dám thừa nhận à?!"
"Không, không phải..."
"Thật xin lỗi, tôi nghi anh mắc chứng ảo tưởng rồi." Lâm Húc Phi cười lạnh một tiếng, "Anh nói anh quay về quá khứ? Anh nói anh nhập vào thân của một con chó đã chết từ lâu sao?"
"Sợ là mọi thứ đều là giấc mộng mà anh muốn che đậy lương
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/khong-the-cham-toi/1701936/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.