Bà Ngôn xem tài liệu mà thám tử đưa tới, sắc mặt tức giận đến nỗi trắng bệch, lẩm bẩm: “Thảo nào, thảo nào...” Bà ta vứt tập tài liệu xuống đất, cầm điện thoại gọi cho con trai: “Bây giờ con về ngay cho mẹ! Mẹ nói là về ngay lập tức!”
Kể từ hơn mười ngày trước, sau khi Hoa Độ công bố trên tất cả các mặt báo CEO mới nhậm, không khí ở nhà họ Ngôn trở nên âm u đè nén. Bà Ngôn cả ngày gào thét chửi bới, hơi chút là nổi cáu với người làm, đã có ba người vì làm bà ta bực mà bị đuổi đi.
Ngôn Bá Ước thân là con ruột mà còn không chịu nổi, huống hồ là người khác. Quý Tĩnh nếu không cần thiết sẽ không về nhà họ Ngôn, hôm nay hình như lại đi mua đồ, bảo là muốn làm dược thiện cho mẹ ăn có thể giảm bớt nóng trong người.
Nghe được mệnh lệnh khàn cả giọng của mẹ, anh ta thở dài, chỉ đành về nhà, nếu về muộn, cơn bực bội của mẹ càng lớn hơn.
“Sao thế mẹ?” Ngôn Bá Ước bước vào cửa, mệt mỏi hỏi. Kỳ thực anh ta biết, mọi chuyện đều là vì Giang Phỉ nhậm chức CEO Hoa Độ!
Bà Ngôn đang nổi nóng, thấy anh ta về cũng không có hòa nhã, hỏi ngược lại: “Con còn hỏi mẹ làm sao? Người phụ nữ con ngủ cùng nhiều năm là mặt hàng gì con cũng không biết!”
Ngôn Bá Ước nhíu mày, hỏi: “Quý Tĩnh lại chọc mẹ chỗ nào rồi?”
Bà Ngôn kêu lớn: “Nó không chọc mẹ! Cả nhà nó đều chọc mẹ! Xưa kia làm đám hỏi với nhà họ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/khong-the-khong-la-em/1130304/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.