Trần An bỏ lại câu nói đó rồi rời đi, Ứng Nghê khó hiểu đứng ngây người tại chỗ rất lâu.
Đợi đến khi về đến nhà, thời gian đã gần rạng sáng.
Một đêm trải qua quá nhiều chuyện, đầu óc quá tải, bụng đói cồn cào. Cô lê thân thể mệt mỏi đi nấu một bát sủi cảo đông lạnh.
Vừa ăn vừa nghĩ về câu nói của Trần An.
Lần đầu gặp mặt ở buổi họp lớp, Dư Giảo Giảo đã kể hết mọi chuyện về anh. Sau đó, Trần Kinh Kinh biết được họ là bạn học, càng không kiêng dè mà kể về lịch sử làm giàu đầy cảm hứng của anh trai mình.
Tuy không đến mức biết rõ tường tận, nhưng bị môi trường xung quanh ảnh hưởng, cũng không thể nói là không biết gì.
Hơn nữa, với địa vị nổi tiếng hiện giờ của anh, chỉ cần lên mạng tìm kiếm, ngay cả nhóm máu cũng có thể tra ra được.
Rốt cuộc có gì mà cô không biết?
Ứng Nghê nuốt viên sủi cảo cuối cùng đã bị nấu nát, cắn đầu đũa suy nghĩ một lúc. Ngay khi cô chuẩn bị cầm điện thoại lên tìm kiếm thì màn hình khóa hiện lên tin nhắn từ số lạ.
Lông mày cô lập tức nhíu lại.
Ứng Nghê tự nhận thấy mình đã nói rất rõ ràng, không thích chính là không thích, thái độ bảo anh cút đi tuyệt đối không có chút đường lui nào.
Cô ghét nhất kiểu đàn ông đeo bám dai dẳng. Cô liếc mắt lướt qua màn hình, giao diện chuyển sang WeChat.
Nhưng không phải Trần An.
[Xin lỗi… Không biết nên nói gì, đợi tình hình của mẹ anh ổn định rồi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/khong-the-ly-hon-nguyet-ha-o-vuu/766833/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.