Khi nói ra câu này, Thang Ninh cũng không cảm thấy có vấn đề gì, cho đến khi
Cố Ngộ đồng ý quá nhanh chóng mới thấy hơi kỳ lạ.
"Được." Giọng Cố Ngộ khó giấu vẻ đắc ý: "Vậy anh xin làm phiền nhé."
Thực ra lúc đầu Thang Ninh cũng chỉ thuận miệng nói vậy, không ngờ Cố Ngộ
lại đồng ý thật.
Giờ cô lại trở thành khách rồi.
Thang Ninh nhanh trí nghĩ ra một lý do hợp lý để từ chối: "À mà nhà em không
có nhiều đồ dùng sinh hoạt của anh, chắc sẽ khá bất tiện."
"Không sao đâu." Dường như Cố Ngộ đã đoán trước Thang Ninh sẽ nói vậy, đối
đáp trơn tru: "Thỉnh thoảng anh có ở tạm nhà bạn, trên xe có chuẩn bị một số
vật dụng cần thiết, anh xuống lấy."
Cố Ngộ không chút do dự, nhanh chóng xuống lầu.
Chưa đầy ba phút anh đã quay lại, tay xách một túi hành lý nhỏ.
Khoảnh khắc đó, Thang Ninh cảm giác như mình đã bị mắc bẫy.
Nhìn thế nào cũng không giống tình cờ.
Nhưng dù có bị dụ cũng không sao, dù sao cũng là bạn trai chính thức, ở lại qua
đêm cũng có gì đâu.
Thang Ninh đã tắm xong, cô bảo anh đi tắm, còn mình sẽ dọn dẹp chỗ ngủ cho
anh.
Nhà Thang Ninh là căn hộ một phòng ngủ một phòng khách, nhưng phòng
khách và phòng ngủ đều rất nhỏ, phòng ngủ đặt một chiếc giường lớn, một tủ
quần áo và một bàn viết là gần như không còn chỗ đặt chân, phòng khách có
một sofa, nhưng cũng là loại sofa đôi mua đại ở IKEA, bình thường Thang Ninh
nằm xuống còn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/khong-the-rung-dong-ha-nhat-loc/121392/chuong-157.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.