Về đến nhà nghỉ, bọn Bạch Linh chia nhau ra nghỉ ngơi, sau đó tụ tập đi ăn uống ở một quán nhậu gần đó.
- Chúng ta là sinh viên đại học hết rồi, bữa này uống bia đi tới bến đi.- Hải Duy khui mấy chai bia ra nói.
- Này này, vừa vừa thôi. Mai còn đấu giải đấy.- Đức Bình vội nhắc nhở.
- Lo gì, chiều mai mới đến đội mình mà, sáng mai tôi đi mua thuốc giải rượu cho các cậu.- Hải Duy cao hứng.
Hải Đăng không nói gì, Hữu Triết thì hơi ngại ngùng nhưng vẫn nhận lấy cốc bia.
- Đúng rồi, hôm nay uống bia đi, coi như cổ vũ các cậu trước.- Khả Tiên cũng thêm vào.
Bạch Linh vốn tâm trạng có chút rối bời cũng cầm cốc bia lên uống sạch. Cả bọn nhậu ồn ào náo nhiệt cả một góc quán. Đến tận lúc tất cả ngà ngà không rõ con số nữa mới kéo nhau về. Bạch Linh hôm nay uống nhiều hơn mọi người một chút, bước chân có chút loạng choạng. Khả Tiên vốn cũng chẳng khá hơn, dù là đứa to mồm nhất nhưng lại là đứa uống kém nhất.
- Họ rốt cuộc có phải con gái không vậy?- Đức Bình ca thán khi phải dìu Bạch Linh về, nói đúng hơn là như vác về.- Họ không đề phòng chút nào với đám con trai à?
- Đúng vậy, uống gì mà đến đi còn không vững thế này!- Hải Duy cũng đang vác Khả Tiên ca thán.
Chỉ có hai tên nhóc đi sau là thảnh thơi xem kịch vui. Bỗng có tiếng chuông điện thoại tới, Đức Bình vội một tay móc điện thoại ra, vừa nhìn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/khong-thich-meo-thich-phi-cong/304385/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.