"Vậy thì tôi không làm phiền cậu nữa, Spanner."
"Ừm..." Spanner nhỏ giọng đáp lại: "Nhưng đừng ngắt liên lạc..."
"...?"
"Để lỡ có gì thì có thể hỏi ngay."
"À được."
Chỉ là không muốn rời xa em... Spanner cụp mắt lại.
Chỉ là muốn được nghe thấy... tiếng hít thở của em mà thôi.
Nỗi ám ảnh lâu nay, cho dù em có xuất hiện cũng không thể vơi nổi.
Chỉ có đem em ôm vào trong lòng, tôi mới có thể an tâm.... Kaori à.
"Vongola, hãy cố gắng chống cự một chút. Hãy tranh thủ cho tôi một chút thời gian, tôi sẽ lập trình lại phần mềm này nhanh nhất có thể."
"Kao-chan~"
Spanner đánh sai nút lệnh.
"Kao-chan~" Byakuran Gesso cười híp mắt đi tới đằng sau, đặt cằm lên vai cô, ngọt nị nói: "Em đang làm gì~?"
"Không thấy sao? Gọi điện." Kaori không thoải mái đẩy đẩy hắn ra: "Đừng có áp sát như vậy, tên điên này."
"QAQ Kao-chan không yêu tôi nữa..."
Kaori cười lạnh: "Lẽ nào chúng ta từng yêu?"
"Đến với nhau đi, Byakuran!"
Kaori nghẹn một hồi, nhìn chằm chằm vào cái máy trên tay hắn, nửa ngày sau mới nói được một câu: "Đùa nhau sao?"
"Hì hì." Byakuran đắc ý lắc lắc nó trên tay: "Định chối như nào đây, Kao-chan?"
Kaori lắc đầu nhìn hắn, thất vọng nói:
"Lâu này tôi đã nhìn nhầm cậu. Không nghĩ tới cậu không phải là chàng trai ngọt ngào mà là Tâm Cơ Boy."
"Kao-chan..."
"Từ nay về sau chúng ta chấm hết ở đây."
"Kao-chan... Xin đừng như vậy! Xin hãy tha thứ cho tôi..."
"Đừng cố níu kéo nữa! Chúng ta không có kết quả gì đâu."
"Kao-chan...."
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/khr-ai-noi-gap-ban-tren-mang-la-tot/2586251/chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.