Tác giả: Dạ Ngận Bần Tích Lâm Tinh Dao thức trắng cả đêm, xương vai nhoi nhói đau, cậu nghĩ có thể là vết thương cũ tái phát. Bốn giờ sáng, cậu đau đến mức bực không ngủ được nữa, đành phải dậy thay quần áo rồi đi vào viện. Cậu xuống tầng thì thấy xe của Hứa Trạc đỗ ở ngay cổng khu dân cư. Bốn giờ sáng mùa đông, trời hãy còn tối, sao lúc tỏ lúc mờ trên bầu trời mờ mịt. Hứa Trạc ngồi ở hàng ghế dài cạnh bồn hoa, không biết đã ngồi bao lâu. Trời rét căm căm, nhưng dường như hắn không cảm nhận được cái lạnh, thuốc lá điện tử trong tay đã cạn. Hứa Trạc cũng nhìn thấy cậu, sững người, đứng dậy đi tới. Lâm Tinh Dao còn tưởng mình nhìn nhầm, đến khi Hứa Trạc bước tới trước mặt mình, cậu quay đầu đi. “Sao lại ra ngoài giờ này?” Hứa Trạc hỏi. Lâm Tinh Dao hỏi lại: “Cậu ngồi đây làm gì? Không biết nhiệt độ buổi tối sắp xuống âm độ à?” Sau một hồi im lặng, Hứa Trạc nói: “Không biết đi đâu.” “Về nhà!” Hứa Trạc không nói gì, cụp mắt đứng trước mặt Lâm Tinh Dao. Lâm Tinh Dao tức sôi máu, quay người bỏ đi. Hứa Trạc nói: “Đi đâu? Bây giờ trên đường không có taxi.” Lâm Tinh Dao nhức đầu nhớ ra điều này, đúng thật, bốn giờ sáng, chỉ đợi xe thôi cậu cũng cảm vì lạnh rồi. Cuối cùng Lâm Tinh Dao vẫn lên xe Hứa Trạc. Hai người tới viện, bệnh viện vẫn sáng đèn, có rất
Edit + Beta: Mai Chi 40. TỜ MỜ SÁNG “Mày có sẵn sàng cho Hứa Trạc thời gian không?”
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/khu-rung-ngu-say-da-ngan-ban-tich/2842559/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.