*
[Myung Ha à]
[Hôm qua thật sự cảm ơn cậu.]
Buổi sáng tỉnh dậy, xem điện thoại thì thấy có tin nhắn cảm ơn gửi tới hồi đêm.
3 giờ sáng mà gửi tin nhắn thế này sao?
Hôm qua, trước khi tôi gặp Cha Yeo Woon, Ahn Kyung Hoon đòi giúp tôi trực nhật, lúc đẩy cậu ấy bắt đi về, tôi đã nghe đủ cả cảm ơn lẫn xin lỗi rồi.
Tổng hợp những chuyện về Ahn Kyung Hoon mà tôi nghe được thời gian qua thì cũng hình dung được đại khái câu chuyện. Hình như cậu ấy từng bị những thằng như Tak Joon Ho hôm qua trêu chọc quấy phá, và vì thế mà đã phải đi điều trị tâm lý. Cảm giác gia đình bao bọc quá mức hay giáo viên thận trọng trong cư xử với cậu ấy, phải chăng cũng là vì chuyện đó?
Tôi không thật sự đi học ở trường Shinyeop, mà chỉ là đột nhiên rơi tõm vào lớp 12 ở đây nên không biết chuyện đó. Mặc dù có biết đi nữa thì cũng chưa chắc đã để tâm.
Ahn Kyung Hoon liệu có ổn không nhỉ? Tự nhiên tôi lại lo lắng bao đồng.
“Bao… bao giờ thì… thì mình học vậy?”
Hóa ra lo lắng bằng thừa, tôi vừa mới tới trường thì chủ nhân của cái tin nhắn mơ hồ gửi cho tôi lúc mờ sáng kia đã túm tôi lại, mắt long lanh tràn đầy nhiệt huyết mà hỏi như vậy.
“Mình định học cùng với Cha Yeo Woon, liệu có được không?”
“Hả? Học cùng? Ba người ấy hả?”
“Ừ. Nếu dạy được cho cả cậu nhóc ấy nữa thì tốt, nhưng nếu ảnh hưởng việc học thì cậu cứ tập trung
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/khu-vuc-tinh-yeu-toi-thuong/691739/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.