Bên khu chung cư Seokyung Forest cạnh trường bọn cậu ấy. Không phải cậu định đi đánh nhau với Sang Won đấy chứ? Tên đó vốn dĩ bạ ai cũng kiếm chuyện hết vậy đó. Mặc kệ đi.
Phải là chuyện có thể mặc kệ thì mới mặc kệ được chứ. Yeo Woon nhét điện thoại vào túi rồi chạy tiếp.
Nhà Ahn Shi Ah không xa trường cho lắm. Cách chưa tới bốn trạm xe buýt.
Khu chung cư cao cấp mà sao lại đặt tên là Forest, đến nơi thì cậu cũng có thể đoán được lý do. Khuôn viên quanh các tòa nhà um tùm rậm rạp toàn cây cối.
Ngay từ ngoài cổng, công viên đã được thiết kế rất cẩn thận, bước vào là thấy hoa hồng leo tháng Sáu rủ xuống. Mùi tử đinh hương tràn ngập khắp nơi. Bước đi lẫn vào trong một vùng màu xanh đó, Yeo Woon khẽ thở dài.
Cậu đã quên mất không kịp hỏi là ở tòa nào, căn số mấy. Các tòa nhà ở đây đứng sừng sững rất cao, nhiều tầng và khoảng cách giữa các tòa cũng khá xa.
Đúng lúc lấy điện thoại ra để hỏi lại địa chỉ thì mới biết điện thoại đã hết pin. Vì cậu cứ liên tục mở lên kiểm tra nên mới nhanh hết pin chăng? Suốt ngày cứ nhìn điện thoại chằm chằm mà còn chẳng nhận ra pin còn lại bao nhiêu – cậu đã ngẩn ngơ tới mức như vậy rồi.
Yeo Woon bật tiếng chửi thề. Sao lại nhằm đúng lúc này cơ chứ.
Đứng dưới cành cây trĩu quả xanh, Yeo Woon thất thần nhìn con đường giữa các tòa nhà.
Những lúc thế này, nếu là tiền bối…
Dù cho ở
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/khu-vuc-tinh-yeu-toi-thuong/691755/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.