Ánh mặt trời lung linh trong đại sảnh, chiếu rọi những viên gạch vàng rạng rỡ. Hạt bụi trong không khí chậm rãi bay lơ lửng như phù du, bột phấn màu xanh lục cực mịn bị ngón tay khẽ gảy lăn tăn tản ra mà không cần gió.
Chiếc áo choàng vốn có màu xanh thiên thanh.
Xanh lục đan xen, như cỏ cây rậm rạp.
Nhu Quý phi bỗng dưng hắt hơi.
Ta từ tốn ngẩng đầu, khoé môi nở nụ cười dịu dàng và vô hại nhất.
"Xin tuân theo mệnh lệnh của Quý phi nương nương."
27.
Thái hậu và Hoàng đế rất coi trọng việc đích tỷ mang thai, hắn phái thêm cung nữ, ma ma, bà đỡ và thái giám đến.
Đông Ngọc Dao không cách nào nhúng tay.
Nàng ta có phần nôn nóng.
“Con ta mới được ba tháng đã chết, con của Bạch Linh Tâm không thể sống lâu hơn được.”
"Bạch Linh Tê, sao ngươi không sốt ruột chút nào vậy, còn có tâm trạng ngồi đây thêu thùa?”
“Nhu Quý phi là một kẻ ngu ngốc, ngươi lui tới gần gũi với nàng ta, chẳng lẽ cũng bị lây bệnh rồi ư?”
Nàng ta ấy à.
Từ nhỏ đã được gia đình chiều chuộng, muốn gì được nấy.
Có bấy nhiêu cũng chờ không được.
Phải biết, một số sơ hở chỉ có thể lộ diện ở thời cơ thích hợp, một khi tóm được thì kẻ đó phải chết.
"Ngọc Dao, ngươi nếm thử bạch trà mới pha của ta đi."
Nàng ta thở phì phò uống cạn.
"Ngươi chính là quá thành thật.”
"Thôi vậy,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/khuc-tham-cung-cham-luu/2345821/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.