Hắn đưa tay kéo ta dậy, nhẹ giọng an ủi.
"Vòng ngọc có nhiều, không đáng để buồn, trẫm sẽ thưởng chiếc vòng tay mặc ngọc tốt nhất cho nàng."
"Là trẫm không bảo vệ nàng cẩn thận, mẫu hậu phạt trẫm mới đúng."
Giờ phút này, khuôn mặt cứng rắn như đao kiếm của hắn có chút dịu dàng.
Sau khi biết đây là nô tỳ của ai, hắn đã ra lệnh cho Nội Vụ phủ loại bỏ Lục đầu bài của đích tỷ.
“Ỷ lớn h.i.ế.p nhỏ, lấy đích lấn thứ, trẫm ghét nhất là kiểu người này, không quan tâm lễ nghi trung hiếu, chỉ giỏi cắt xén, giở thủ đoạn.”
"Trẫm đã nhìn lầm Huệ Chiêu dung."
Ta được tấn phong làm Nhị phẩm Chiêu nghi, vừa hay cao hơn đích tỷ một bậc.
Hoàng đế đã từng là con thứ, đã từng con cả bắt nạt nên hắn mới có thể đồng cảm với ta.
21.
Nhu Quý phi cũng giúp đỡ ta chút sức lực.
Nàng ấy lắc lư hạt châu có mùi hương san hô đỏ trên cổ tay, hững hờ phàn nàn với Hoàng đế.
Trong thời gian bị giam cầm, Huệ Chiêu dung sai người mượn tấm bình phong bằng giấy có hoa văn ngọc, hình chim Hỉ Thước đăng mai, đến nay vẫn chưa trả lại.
Tấm bình phong kia được vẽ lúc hai người đang tán tỉnh nhau, trên đó có chữ ký của Hoàng đế.
Muốn đền bù cho hai người phi tử thật tốt, lại bị Huệ Chiêu dung rộng lượng hiền lành lấp ép.
Hoàng đế càng thêm tức giận.
Tước bỏ phong hiệu chữ "Huệ" của đích
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/khuc-tham-cung-cham-luu/2345825/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.