"Ngươi bay ra khỏi Hoàng gia, còn ta bay vào Hoàng gia.”
"Đôi bên vẹn toàn."
Nàng ta tố cáo ta dìm c.h.ế.t con vẹt, sau đó lại giả mù sa mưa cầu xin thương xót, nhận được tiếng thơm vì nghĩa lớn không màng tình thân, trung thành với Hoàng thất, một vở kịch hay này thực sự có thể khiến tất cả tiểu thư quyền quý làm lu mờ những người khác.
Con vẹt tò mò bước về phía cửa lồng.
Kim Cô cô trông thấy cảnh này, dùng hết sức bình sinh kéo ta chạy về phía trước.
Giận dữ quát:
"To gan!”
"Còn không mau dừng tay!”
"Ngươi có mấy cái lá gan mà dám hại tiểu tổ tông Đàn Tâm!"
Đích tỷ bị doạ đến phát run, hai tay nàng ta run lẩy bẩy cài then cửa lại, cố gắng gạt ra một nụ cười.
“Cô cô, ta đang đút nó ăn.”
"Nghe Dương ma ma nói Đàn Tâm thích ăn gạo Ngự Điền Yên Chi, ta thấy không có ai cho nó ăn nên cố ý thêm vào."
Kim Cô cô cẩn thận kiểm tra chiếc lồng vàng và trấn an Đàn Tâm. Nhìn quanh thấy hai tiểu cung nữ không ở đây, bà ấy vơi bớt cơn giận, nói một cách đầy ý sâu xa:
“Hoá ra sau khi Dương Uyển xuất cung lại dạy dỗ một đồ đệ như ngươi.”
"Quả nhiên vẫn tính nết ấy."
Dương Uyển chính là ma ma được phủ bọn ta mời về dạy lễ nghi trong cung cho đích tỷ, Hầu phu nhân nói sẽ cho bà ta một khoản dưỡng lão, vì thế bà ta càng tận tâm dạy bảo
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/khuc-tham-cung-cham-luu/2345844/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.