Đêm khuya thanh vắng, bầu không khí căng thẳng, tiếng mồ hôi tôi rơi xuống nghe như thác đổ, nhịp tim của Nam Vương tựa hồ hồi trống trận hối thúc khiến thần trí tôi rối loạn. Trước ánh mắt vừa chất vấn, vừa sắc bén kia tôi không thể trốn tránh tội lỗi. Tôi chưa kịp mở miệng biện minh thì thình lình có ai đó vụt xuất hiện bên cạnh mình. Người này động tác nhanh thoăn thoắt, thô bạo xốc lấy eo tôi xoay một vòng rộng ra tận cửa lán trại. Nam Vương và Ngô Thông chỉ kịp trợn mắt lên nhìn về phía tôi thì thoáng chốc biến mất.
Cơ thể tôi vừa mới chạm chế độ 'xay sinh tố' thì đột nhiên bị hẫng, rồi lộn ngược lại. Chỉ tích tắc tôi đã nằm sõng soài ra đất mà chẳng hiểu chuyện gì cả. Miệng không khỏi nôn khan, may là không phun ra tí dịch mật nào.
Hình như ai đó đã dùng Phép Dịch Chuyển với tôi, bởi tôi không còn thấy Nam Vương và Ngô Thông trước mặt, xung quanh tôi lúc này cũng không phải khung cảnh trong lán trại nữa, mà ở đâu đó trên một cánh đồng cỏ rộng lớn bao phủ trong làn sương mờ.
Ai mà dám ngang nhiên xông vào lán trại của Nam Vương, bắt cóc tôi đi dễ dàng như vậy, lại quá đúng thời điểm?
Ngó nghiêng xung quanh thì tôi nhận ra Thái tử đang nằm xấp ở hướng mười giờ, cách mình hơn một mét. Tôi gọi Thái tử mấy lần mà không thấy cậu ta trả lời. Lúc dùng phép không lẽ đã xảy ra sự cố gì rồi? Mà sao Thái tử lại phải
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/khuyet-an-duong-binh-nhi-quyen-3-giai-ma-rung-ma/198361/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.