Trước mặt giống như lại xuất hiện vẻ mặt vui cười dịu dàng, ám áp hiền hậu của Hà Viên Nguyệt, vẫn hòa nhã nhìn mình như thể đang nói với mình: “Tiểu Đa, phải cố gắng đó.”
“Bà Hà...”
Giọng nói của Tả Tiểu Đa trở nên nghẹn ngào.
Diệp Trường Thanh cười mỉm nói: “Bây giờ có thể tin rồi chứ?”
Tả Tiểu Đa ôm chặt điện thoại trong lòng, ngẩng đầu thỉnh cầu nói: trưởng, ta có thể chụp bức thư kia lại để làm kỷ niệm không?”
Diệp Trường Thanh cười nhẹ gật đầu nói: “Đương nhiên là có thể, nhưng ngươi phải nghĩ cho kỹ, nội dung đấy có liên quan đến chuyện an nguy của ngươi, không thể giải quyết tùy tiện, cẩn thận không được để lộ!”
Tả Tiểu Đa lấy điện thoại của mình ra, ngắm vào bức thư cẩn thận chụp vài tấm hình, quý trọng cất giữ.
“Cảm ơn hiệu trưởng rất nhiều, ta đã không còn nghi ngờ ngươi nữa rồi!” Tả Tiểu Đa nghiêm túc nói.
Diệp Trường Thanh vui vẻ yên tâm gật đầu, nhưng vẫn không kiềm được cảm thán trong lòng.
Làm người, có thể làm đến mức giống như Hà Viên Nguyệt, khiến cho học: sinh tin đậy đến như vậy thì sự vĩ đạo của phẩm chất ấy đã rất rõ ràng, không nghỉ ngờ được nữa!
Đến cả người như Tả Tiểu Đa cũng tâm phục khẩu phục như vậy, đủ để rõ toàn bộ sự việc.
Đáng tiếc.
Diệp Trường thanh liếc nhìn là có thể nhìn ra, cho dù bản thân là hiệu trưởng của Tiềm Long, là nhân vật mà toàn bộ Viêm Võ Đế Quốc đều có thể coi như xếp trong những người đứng đầu, nhưng trong
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/khuynh-dao-thien-ha/1844981/chuong-721.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.