Cả người bị ném vào trong khoang thuyền, Nạp Thiểu Song bất cẩn vấp phải tấm khăn mà ngã xuống sàn, cả người run rẩy kịch liệt.
Hèn mọn đến đáng thương.
Ly Chiêu nhếch môi cười: "Vô ý quá, lỡ tay rồi."
Nạp Thiểu Song không nói gì, cắn chặt răng chống đỡ đứng dậy. Hai bên tả hữu Tất Nhữ và Tạp Hồng vội vã dìu đỡ nàng, dâng ánh mắt oán hận nhìn chằm chằm Ly Chiêu.
"Đúng là một đám quân quý ngu ngốc." Ly Chiêu phất phất tay, nói: "Mang ả ta vào."
Lát sau một tên tước quý lưng hùng vai gấu vác một quân quý nhỏ thó trong bộ bố y ném vào trong khoang thuyền, lực đạo rõ ràng rất lớn, nghe ra tiếng xương rắc rắc.
"Ô..." Cô nương nhỏ bé kia giãy dụa trong đau đớn, lại chỉ phát ra được vài tiếng rên rời rạc.
Là đứa nhỏ được mua ở Xuân Hoa phường.
Nạp Thiểu Song theo bản năng chạy đến che chắn cho cô nương kia, giận dữ gào lên: "Cầm thú, ngươi muốn làm gì nàng?"
"Ta đã làm gì nàng đâu." Ly Chiêu ha hả cười, nói: "Bất quá nó hơi ồn ào nên ta khiến nó im lặng vĩnh viễn rồi."
"Tiện nhân!!!"
"Có tinh thần mắng người nhỉ?" Ly Chiêu đi thẳng đến chỗ của Nạp Thiểu Song, đưa tay nâng cằm nàng lên: "Chỉ cần ta muốn nàng chết thì nàng không thể sống mà kiêu ngạo vậy đâu, cô tử."
"Ngươi gϊếŧ cô đi!" Nạp Thiểu Song nói như thét lên: "Lấy mạng cô thế cho nàng!"
"Cô tử đừng!!"
"Ha hả, nàng đúng là trọng tình trọng nghĩa, y như mẫu hoàng của nàng." Ly Chiêu phất tay đứng dậy,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/khuynh-the-phon-hoa/547464/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.