Lạc Y cũng nhìn thấy thần thú dưới hồ, đôi mắt nàng hơi lóe ra một tia sáng, tuy nhiên, cảm giác bất an lại càng ngày càng mạnh khiến nàng nhăn nhẹ chân mày. Rốt cuộc là cái gì đây? Cái gì làm cho nàng bất an đến vậy? Nàng vô cùng tin tưởng vào trực giác của bản thân, nàng dám chắc, tai họa này nhất định là giáng xuống người nàng.
Lạc Y vì suy nghĩ mà đứng sững lại, nhưng nhóm người đằng sau thì không như vậy, ai cũng bị thần thú đang ngủ say làm cho kích động, muốn bước đến gần để nhìn nó rõ hơn. Sau đó, chẳng biết ai đã vô tình đạp phải một nhánh cây trên mặt đất, tiếng răng rắc vang lên trong không gian rộng lớn u tịch là vô cùng nổi bật.
Có ai đó đã nói, ma thú đối với âm thanh so với con người lại càng thêm mẫn cảm, đừng nói tới thần thú, nhất định không cần phải so sánh với ma thú bình thường.
Lạc Y thấy trong lòng nhất thời trầm xuống đáy cốc, cảm giác bất an dâng lên đỉnh điểm. Nàng còn chưa có thời gian phán xét xem bất an từ đâu mà ra thì thấy Dực Long dưới hồ đã thoáng cuộn mình. Vẩy đuôi ánh bạc lấp lánh hơi cựa lên, nổi bật xuyên qua làn nước đem cho người trên bờ cảm giác áp bức kì lạ.
Người đầu tiên phát hiện ra dị trạng là Bạch Thiên là người đầu tiên phát hiện có dị trạng. Hắn mở to mắt nhìn Dực Long ngẩng đầu lên, đôi mắt lóe ra sắc đỏ bạo bộ, hoàn toàn không vì nhìn thấy người quen mà
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/khuynh-the-thien-tai/1065259/chuong-222.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.