Editor: Lam Tuyết Hàn
“ Nhanh thả ta xuống!” Tô Mặc Nhi giãy dụa nói.
Cánh tay Phong Đạc nắm thật chặt, phòng ngừa nàng té xuống: “ An phận một chút!”
“……”
Tô Mặc Nhi lấy hơi, nghiêng đầu, hung hăng cắn xuống bả vai hắn một cái.
Sắc mặt Phong Đạc cứng đờ, lập tức lại giống như không có cảm giác, tiếp tục đi về phía trước.
Tô Mặc Nhi còn chưa hết giận, chuyển sang nơi khác, lại hung hăng cắn xuống.
Tô Mặc Nhi âm thầm quan sát vẻ mặt của hắn, vẫn thấy gương mặt hắn nhẹ tựa mây gió.
Tô Mặc Nhi sinh khí, buông miệng ra, miễn cưỡng gối lên khuỷu tay trên của hắn, nhắm mắt không nhìn hắn nữa.
Ánh mắt Phong Đạc có chút sủng nịnh, nhìn nàng một cái, nhẹ nhàng cười.
Bọn họ hiện tại đã sắp tới cửa thành Đế Đô, lúc trước hắn dùng khinh công mang Tô Mặc Nhi đi nhanh một đoạn, làm cho bọn họ bớt đi không ít công sức.
Nếu không phải vậy, chờ bọn họ chậm rãi đi tới, cửa thành cũng đã đóng rồi.
Cửa thành Đế Đô đóng tương đối muộn, lúc này chính là thời gian vào thành cuối cùng của mọi người.
Phong Đạc ôm Tô Mặc Nhi đi tới, dưới ánh trăng bóng người của bọn họ kéo rất dài.
Tô Mặc Nhi an tĩnh nằm trong lòng Phong Đạc, thỉnh thoảng ánh mắt lại mở ra quan sát mọi thứ xung quanh.
Đến dưới cửa thành, Phong Đạc đang muốn đi vào, binh lính gác cổng lại đi về phía bọn họ.
“ Ngươi! Đứng lại! Làm cái gì?” Vẻ mặt của binh lính đầy hung dữ, khẩu khí thô bạo nói.
Mày
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/khuynh-the-tuyet-sung-tieu-ho-phi/1603286/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.