Mưa xối xả, từng giọt từng giọt nặng trĩu rơi xuống thân hình của hai người, đứng yên lặng trong Domus Flau.
Natsu nhìn Lucy không rời mắt. Tất cả đều tựa hư vô trong lòng anh.
Anh đã từng là kẻ ngốc, nhưng giờ anh hoàn toàn hiểu được điều Lucy muốn nói.
Cô ấy hẳn đã nhớ ra chuyện của hai năm trước. Nhớ đến sự ruồng rẫy mà anh dành cho cô.
Natsu đã từng luôn cho rằng mình đúng, nhưng trước giờ anh luôn luôn là người sai.
Anh tưởng anh là con người mạnh mẽ, nhưng thật ra, anh lại là kẻ hèn hạ nhất trên đời.
Tâm trí anh không đủ mạnh, không đủ để đánh bại mị dược của Lisanna. Anh đã mù quáng nghe theo lời cô ấy, tin tưởng vào một lời dối trá trắng trợn.
Để rồi, chính tay anh làm tổn thương người con gái mà anh trân quý nhất, người đáng lẽ ra xứng đáng với một tình yêu và sự tin tưởng chân thành.
Khi Lucy nói ra sự thật, anh thừa nhận rằng mình sai, mình không có tư cách để theo đuổi cô ấy nữa.
Nhưng trái tim anh lại phản chủ, nhất nhất cứng đầu lần theo dấu vết của cô.
Đó là lý do anh gia nhập vào Amnesia Memory. Để có thể tìm lại cô.
Nhưng giờ, anh chợt nhận ra Lucy xứng đáng với tình cảm chân thành hơn, nhiều hơn tình cảm anh dành cho cô. Lucy hận anh, đó là đương nhiên. Anh không thể phủ nhận điều này.
Nhưng anh vẫn níu giữ một chút hi vọng, rằng cô đã từng yêu anh.
Natsu nhìn Lucy không rời. Anh tiến đến chỗ cô, trong khi bản thân Lucy
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ki-uc-lang-quen/1518986/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.