Lời nói của Lý Nhã Tâm bị ngắn giữa chừng, cô thoáng cảm thấy khó chịu nhưng vẫn giữ vẻ bình tĩnh.
Lý Nhã Tâm ngồi xoay cốc trà, nhìn mặt nước sóng sánh trong cốc cô chợt ngây người. Giống như hiện tại cô không hề ngồi ở nơi này mà là ở một nơi khác, xa cách thế giới hiện thực.
_ John, anh chọn trước đi.
_ Được.
John dịu dàng nhìn An Vũ rồi lại quay sang Linda.
_ Cô cho tôi Vịt quay Bắc Kinh, Thịt bò wagyu, Tôm xào hạt điều,…
Rồi như chợt nhớ ra điều gì, anh quay sang Lý Nhã Tâm đang chăm chú ngắm nhìn cốc trà, hờ hững mở miệng.
_ Còn em, muốn ăn gì?
Lý Nhã Tâm lúc này đang đắm chìm trong thế giới vô thực căn bản không hề nghe thấy lời anh.
John khẽ nhíu mày, cẩn trọng gọi tên cô.
_ Tâm nhi.
_ A! Sao… sao thế?
Lý Nhã Tâm giật nảy mình, vẻ mặt cùng đôi mắt cô tràn ngập nét hoảng loạn. Giống như chú cừu non nhỏ bé, yếu đuối, thật khiến cho người ta phải thương.
_ Tôi đang hỏi em muốn ăn gì?
Lý Nhã Tâm thoáng sững sờ. Cơ thể cô cơ hồ đã phát run. Cô cúi gằm mặt xuống, miễn cưỡng mở miệng.
_ Gì cũng được, em không kén chọn.
_ Được, vậy cứ mang ra những món tôi vừa chọn. Thiếu sẽ gọi cô.
_ Vâng. Xin tiên sinh cùng hai vị tiểu thư chờ một chút.
Cho đến khi nghe thấy tiếng đóng cửa, Lý Nhã Tâm mới bắt đầu ngẩng mặt lên nhìn hai người đối diện. Từ đầu đến cuối cô đều để ý đến An Vũ. Cô vẫn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ki-uc-ngu-quen/297815/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.