Vì những người c*̉a Thiên Kiếm Phong cũng tới tham dự Dược Vương thịnh hội, nên Tiêu Trần càng không cần một mình vội vàng đến Cửu Tiêu Cung, chỉ cần đợi người c*̉a Thiên Kiếm Phong tới, đến lúc đó c*̀ng bọn họ trở về là được rồi.
Tình cờ nghe được hai tin tức này, Tiêu Trần dự định ở lại thành Dược Vương đợi thêm ba ngày, một mặt có thể nhìn ra sự kiện Dược Vương thịnh hội đang xôn xao giang hồ này có gì dị thường, mặt khác, hắn cũng vừa vặn tụ họp với người c*̉a Thiên Kiếm Phong. Hắn đã biến mất một thời gian khá lâu, nghĩ đến hai người Tần Thủy Nhu và sư phụ chắc hẳn đều đã lo lắng cho mình lắm rồi.
Thành Dược Vương này là một thành thị lớn của Thiên Đan phủ với rất nhiều luyện dược sư, hơn nữa thành Dược Vương là lãnh địa c*̉a Dược gia, mà Dược gia lão tổ chính là một trong những vị trưởng lão chủ tọa c*̉a Thiên Đan Cốc, vì vậy tiếng tăm của thành Dược Vương được xem là cực kỳ vang dội khắp toàn bộ Trung Thổ thần vực.
Trong lúc nhàn rỗi, Tiêu Trần đi ngao du trong thành Dược Vương, vì là nơi tụ hội c*̉a các luyện đan sư, nên thành Dược Vương đương nhiên không thiếu tiệm thuốc, một số dược thảo và đan dược rất khó thấy ở ngoại giới c*̃ng có thể tìm được ở đây, tất nhiên, giá cả cũng vô c*̀ng đắt đỏ.
Sau khi liên tiếp đến hơn mười cửa tiệm thuốc, Tiêu Trần cũng đã mua không ít đan dược để tu luyện, chỉ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/kiem-chu-bat-hoang-han-vo-phong/2873099/chuong-117.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.