Diệp Thu từ từ mở đôi mắt nặng chịch của mình ra, hắn nhận ra mình đang nằm trên 1 chiếc giường rất êm ái, Xung quanh treo nhiều bức tranh thủy mặc. Căn Phong có một mùi hương hoa nhài nhè nhẹ vờn quanh. Tiéng cửa gỗ từ từ vang lên, một thân ảnh tiến vào theo ánh trăng sáng.
- Ngươi Tỉnh rồi, ta có chuẩn bị nước cho ngươi đây.
Giọng nói em dịu vang lên, cùng với mùi hương ngào ngạt của con gái mới lớn xông thẳng vào mũi hắn. Diệp Thu đôi mắt trợn to, Đây là tiên nữ hắn vừa nhìn thấy úc ngất đi, nàng là thật không phải ảo giác. Mắt hắn nhìn chằm chằm khuôn mặt và thân hình bạch y nữ tử kia, Khiến cho nàng má đỏ ngượng ngùng.
Diệp Thu tay tiếp ly nước, một hơi uống cạn, đặt ly nước lên cạnh sường rồi cố gắng gượng đau thăm hỏi.
- Thần tiên tỷ tỷ không biết sao ta lại ở đây, và mọi người ở Vấn Kiếm Sơn như thế nào rồi.
Nàng che miệng cười khúc khích, Nụ cười như hoa nhường, nguyệt thẹn, nhẹ nhàng hé làn môi hồng và hàm răng trắng tinh trả lời.
- Ngươi Yên tâm, Lôi trưởng lão của bọn ta đã thu phục tất cả các yêu thú và cứu mọi người rồi. Có lẽ bay giờ bọn chúng chuẩn bị đến tông môn tuyển trạch đại hội của Đại Việt Quốc.
Diệp Thu thở phào nhẹ nhõm, mắt nhìn ra ngoài cửa sổ, hắn thấy mình đang bồng bền trên mây, trên cao là ánh trang to đùng thì giật mình.
- Đây Đây là... Chúng ta đang ở trên không trung sao.
- Hy HY
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/kiem-dao-ca-hanh/2584258/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.