Phong vô hình, Vân vô tướng.
Mây là hơi nước tích tụ thành, tụ lên trên cao, gió đưa mây đi kháp nơi, không có gió mây chỉ là vô định.
Gió không thể nhìn, không thể bắt, nếu không có mây làm sao biết gió có tồn tại.
Diệp Thu vừa đánh vừa cảm nhận kiếm chiêu, Phong Vân Kiếm Pháp đang từ từ lột xác, Bộ Kiếm Pháp này do Diệp Gia lảo tổ trong một lần kì ngộ lấy được, nhưng chỉ có kiếm chiêu không có tâm pháp, chỉ có vẻ bề ngoài mà không có ý cảnh bên trong. Diệp Thu đang mường tượng hình ảnh gió và mây thông qua đó lĩnh ngộ ý cảnh giúp cho Phong Vân Kiếm Pháp ngày càng lột xác.
30 chiêu qua đi, Diệp Thu liên tục mượn Huyết Phiến Xà tôi luyện, hắn đang chìm đắm trong cảm ngộ mà không biết bên ngoài mọi người và yêu thú đang ngỡ ngàng. Đặc Biệt là kẻ trong cuộc Huyết Lân Xà như phát điên, không phải vì giận mà là vì nó đang bất lực, mà là vì nó đang cảm thấy gió mây đang cuốn lấy mình. Kiếm chiêu vừa ra lúc thì là 1 làn gió mát, lúc thì là 1 trận cuồng phong, lúc mạnh lúc yếu, mang theo mây mù làm cho nó không thể phân biệt được thân ảnh Diệp Thu đang ở đâu.
Còn đám người và yêu thú bên ngoài quan chiến thì hoàn toàn chím đắm thứ mà họ thấy mà 1 con yêu xà đang bị cuốn trong mây, gió đến, mây tan, gió đi mây tụ, gió cuốn mây xoay. Lân phiến trên người nó tuy rắn chắc nhưng bị rạch phá liên tục khiến cho giờ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/kiem-dao-ca-hanh/2584256/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.