“Niếp Đằng, sao ngươi ở đây?”Ánh mắt Văn Linh Tuyết đột nhiên nhìn về phía nam tử thiếu niên duy nhất ở đây, lông mày hơi nhíu lại, vẻ mặt cũng trở nên lạnh nhạt hơn không ít.
Không khí vốn náo nhiệt trở nên có chút nặng nề.
Thiếu niên đó mặc áo bào màu ngọc, mày kiếm mắt sáng, dáng vẻ đường đường.
Hắn lộ ra nụ cười, đi tiến trước, nói: “Linh Tuyết, hôm nay là sinh nhật ngươi, đây là một phen tâm ý nho nhỏ của ta, xin hãy nhận lấy.
”Hai tay hắn lấy ra một cái hộp báu nạm vàng khảm ngọc, nhẹ nhàng mở ra.
Một cây trâm ngọc màu tím nhạt hiển lộ ở trong mắt mọi người.
Cái trâm ngọc này lấy thủ đoạn cực tinh diệu tạo hình ra một con chim loan vỗ cánh muốn bay, trông rất sống động, vừa thấy là biết tác phẩm ra từ tay thợ thủ công cấp đại sư.
“Tử Loan Chấn Sí ngọc trâm! Đây là tác phẩm đắc ý của ‘Mạc đại sư’ quận Vân Hà, nghe nói tài liệu là một khối Tử Lãnh Linh Ngọc thiên nhiên, chỉ là bản thân ngọc đã liền giá trị ba trăm lượng vàng!”“Mà sau khi trải qua một đôi tay thần của Mạc đại sư tạo hình, giá trị trâm ngọc này đã xứng với hai chữ ngàn vàng!”Một cô bé trang dung tinh xảo hai mắt sáng lên, nhìn thấu lai lịch trâm ngọc này.
“Cái này! Cái này cũng quá sang quý rồi nhỉ?”Một ít cô gái xuất thân hiển hách cũng không khỏi tặc lưỡi, bị Niếp Đằng chơi lớn làm chấn động.
Niếp Đằng rất hài lòng loại hiệu quả này, mỉm cười, thanh âm dịu
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/kiem-dao-de-nhat-tien/1301904/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.