Tám tháng!
Diệp Huyền xạm mặt lại, cái quỷ gì vậy? Đổ vỏ?
Đám người xung quanh tụ ngày càng nhiều, vị trí mà hắn mới chen được một chút, cũng đã mất.
Trong đám người, Diệp Huyền có chút bất đắc dĩ.
Ban đầu hắn muốn khiêm tốn một chút, hiện lại không thể không bay qua, đành nhảy lên, điểm một cái, một thanh kiếm đã vững vàng tiếp lấy hai chân.
Cứ như vậy, hắn ngự kiếm chậm rãi bay lên.
Giờ khắc này, đám người đều dồn mắt nhìn Diệp Huyền.
Trên không, Diệp Huyền đứng vững trên kiếm, hai tay chắp sau lưng, thần sắc lạnh nhạt, thanh phong lướt tới, tóc đón gió bay, vô cùng tiêu sái.
- Hắn là Diệp Huyền!
Có người đột nhiên kinh hô.
Diệp Huyền!
Lập tức, đám người trở nên sôi trào.
Diệp Huyền!
Kiếm chủ trẻ nhất Thanh châu, cũng là yêu nghiệt đệ nhất Thanh châu!
Kiếm tu!
Rất nhiều người ở đây, ngoài muốn tới xem trò hay, còn muốn xem phong thái của một vị kiếm chủ thế nào. Dù sao, Kiếm tu lợi hại cũng tương đối hiếm.
Trong đám người, một nam tử nhìn Diệp Huyền, thần sắc đờ đẫn:
- Em… em rể…
Trên không, tốc độ ngự kiếm của Diệp Huyền vô cùng chậm, cũng không phải là hắn không muốn nhanh, mà là căn bản không nhanh nổi!
Hắn còn chưa nắm vững được ngự kiếm chi thuật, hiện kỳ thực cũng không tính là ngự kiếm phi hành.
Có điều, người khác lại không nghĩ như vậy, ai ai cũng cho rằng, hắn đang ngự kiếm…
Rất nhanh, dưới ánh mắt vô số người, Diệp Huyền ngự kiếm bay tới một mỏm đá lớn dưới Thương Mộc
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/kiem-ton/1826399/chuong-313.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.