Bên cạnh Diệp Huyền, Mặc Vân Khởi đột nhiên nói:
- Diệp thổ phỉ, ngươi nói mà không suy nghĩ!
Diệp Huyền nhìn về phía Mặc Vân Khởi, Mặc Vân Khởi trầm giọng nói:
- Loại thời điểm này, nếu chúng ta chạy trốn, lưu ngươi và Kỷ lão đầu ở nơi này, chúng ta còn là con người hay không? Đúng thế, mặc dù chúng ta lưu lại nơi này không thể làm gì, nhưng có thể cùng chết với nhau.
Cùng chết!
Lưu lại, thật sự cũng chỉ có cùng chết!
Diệp Huyền đang muốn nói điều gì đó, Mặc Vân Khởi lại lắc đầu, nói:
- Thương Lan học viện là nhà của ngươi, cũng là nhà của chúng ta. Chạy trốn, tham sống sợ chết... Mặc dù ta cũng muốn, nhưng thực sự làm không được. Mọi người cùng đối mặt đi! Ngươi cũng đừng khuyên ta nữa, tiếp tục khuyên, ta sợ ta sẽ động tâm!
Cách đó không xa, Bạch Trạch nhìn Mặc Vân Khởi, nói:
- Ngươi vẫn tính là nam nhân!
Mặc Vân Khởi lườm Bạch Trạch, nói:
- Cái gì gọi là tính? Lão tử vốn chính là nam nhân!
Bạch Trạch chân thành nói:
- Trước kia không nhìn ra!
Mặc Vân Khởi: “...”
Bên cạnh, Diệp Huyền nhìn mấy người đang đại chiến, một lát sau, hắn chậm rãi nhắm mắt lại, nói:
- Đại thần lầu hai... Có khả năng tâm sự không?
Không có trả lời!
Diệp Huyền lại nói:
- Muốn ra không?
Lúc này, lầu hai bay có một trang giấy bay ra, trên giấy, có hai dấu móng vuốt, móng vuốt hợp lại thành vòng tròn.
Diệp Huyền ngây người, đây là ý gì?
Đột nhiên lại có trang giấy bay tới, trên giấy
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/kiem-ton/1826644/chuong-166.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.